Khi Tức Nhưỡng bay ra, hai tay Tự Hi kết ấn, lớn tiếng ngâm xướng vu chú...
Đại địa đang run rẩy, mặt đất mấp máy như sóng nước. Tức Nhưỡng còn ở bầu trời chưa rơi xuống, lực lượng thần kỳ của nó đã bao phủ phạm vi mấy trăm vạn dặm.
Từng ngọn núi hòa tan, ngọn núi đá lởm chởm biến mất không thấy, hóa thành đất bằng, vu phù giống như con rồng khổng lồ trên mặt đất từ đầu tới đuôi dài mấy trăm vạn dặm sáng lên hào quang chói mắt, vừa lúc giống hạt giống nảy mầm vào mùa xuân, chậm rãi từ trong lòng đất chui ra.
Tức Nhưỡng rơi xuống đất, vừa vặn thành một vòng tròn, đem dãy núi phạm vi mấy trăm vạn dặm này bao vây.
Trong phạm vi này, đỉnh núi một cái tiếp một cái biến mất, mặt đất trở nên bằng phẳng như giấy, chỉ có vu phù khổng lồ kia từ trên đất bằng nhô lên, giống như một con rồng khổng lồ nhô ra khỏi mặt đất cao mấy trăm trượng.
Ở dưới vu trận của Tự Hi khống chế, Tức Nhưỡng cùng dãy núi biến hóa thành một vại nước lớn đường kính mấy trăm vạn dặm!
‘Răng rắc’ một tiếng nổ vang, bầu trời xẹt qua một đạo kinh lôi, cả mảng lớn tia chớp xé rách tầng mây đập về phía mặt đất. Lôi quang ùn ùn rơi ở trên vu phù lớn như rồng, vu phù nhận được lực lượng dòng điện, tức khắc bộc phát ra các quầng sáng như vằn nước.
Đỉnh đầu đám người Cơ Hạo đột nhiên không có mưa rơi xuống nữa, mà trong một khoảng đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184575/chuong-950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.