Khói phun trào, ánh sáng bắn ra bốn phía.
Cơ Hạo vung cột vàng nặng trịch, hướng về cửa tàng bảo đại điện điên cuồng đánh phá một trăm lần, cửa bị va đập bắn đốm lửa tung tóe, cửa điện kim loại dày nặng chỉ hơi hướng vào phía trong lõm xuống.
“Tu Xà kia, lực lượng thật mạnh!”
Nhìn mình thành tích sau khi công kích mãnh liệt một phen của mình, Cơ Hạo không khỏi hướng bốn người A Bảo nhìn một cái.
Tu Xà chỉ vài lần đánh mạnh đã đem cửa điện công phá, bởi vậy có thể thấy được Tu Xà không hổ là cự yêu lâu năm trong hồng hoang sót lại, thực lực của hắn quả thực mạnh hơn Cơ Hạo rất nhiều. Dù là cự yêu như thế, dưới sự liên thủ bốn người bọn A Bảo, ngay cả sức đánh trả cũng không có, đã bị đánh cho hồn phi phách tán, càng có thể thấy được thực lực bốn người bọn A Bảo đáng sợ bao nhiêu.
“Cái cửa này, thật đúng là… Ta thật là ngu xuẩn!”
Có chút xấu hổ nhìn nhìn cửa điện kia, Cơ Hạo cười khan vài tiếng, vứt cây cột vàng vụng về nặng nề, vung tay lên rút Cửu Dương Đãng Ma Kiếm. Thái dương đạo chủng chậm rãi xoay tròn, từng mảng ánh sáng vàng theo cánh tay không ngừng rót vào trong Cửu Dương Đãng Ma Kiếm, chín vầng mặt trời chói chang dần dần từ trên chín miếng thái dương thần phù trên thân kiếm phun ra.
“Phá cho ta!” Cơ Hạo khẽ quát một tiếng, trường kiếm rung động, chân đạp Bắc Đầu Thất Tinh Bộ, mang theo mấy chục tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184556/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.