Cổng thiên đình đóng chặt, tầng tầng khí lành bao phủ trên cửa, sấm sét mơ hồ lóe lên ở phía sau cửa, không có chút thanh âm nào truyền đến.
Thanh Vi đạo nhân cầm lá cờ phướn, đứng ở ngoài cửa lớn thiên đình lẳng lặng đợi một lúc, thấy trong thiên đình không có nửa điểm động tĩnh, không khỏi cười lạnh ‘hì hì’ vài tiếng, rung tay đánh ra một đạo hỗn độn lôi đình, nổ tung làm cổng thiên đình hơi chấn động, vô số ánh sáng màu sắc phun trào ra, nửa bên bầu trời cũng bị nhuộm thành bảy màu sắc.
Hai tay Đại Xích đạo nhân như ôm quả cầu, mười ngón nhẹ nhàng run lên, từng luồng thanh khí không ngừng từ đầu ngón tay phun ra, mảng lớn thanh khí ngưng tụ thành hoa sen càng nở càng tràn đầy, hoa sen lấy hàng vạn để tính kề sát Bất Chu sơn nghiêng nở rộ, nơi hoa sen và thân núi tiếp xúc tung tóe ra vô số ánh lửa tia điện, cả đống cát đá sỏi nhỏ vụn không ngừng từ trên thân núi bong ra.
Nhìn thấy Thanh Vi đạo nhân rất có tư thế trực tiếp lao vào thiên đình, Đại Xích đạo nhân thấp giọng quát: “Thanh Vi đừng vội lỗ mãng, thiên đình, thiên địa cũng là chỗ ra hiệu lệnh, chúng ta người thế ngoại, sao có thể dễ dàng mạo phạm uy nghiêm thiên địa?”
Thanh Vi đạo nhân đã xắn lên tay áo ngẩn ngơ, hung hăng trừng mắt nhìn cổng thiên đình khói màu lượn lờ một cái, lạnh giọng quát: “Tốt, tốt, tốt, bần đạo không xông vào thiên đình, các ngươi đừng để ở ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184528/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.