Cười ‘Hì hì’ một tiếng, Mộc đạo nhân hai mắt năm màu mê ly quyến rũ hướng Vũ Dư đạo nhân đá lông nheo.
Vũ Dư đạo nhân đạo hạnh cỡ nào, sóng to gió lớn từng kiến thức nhiều đếm không xuể, cho dù toàn bộ hồ – mị – tử của Thanh Khâu quốc trong truyền thuyết đồng thời hướng hắn đá lông nheo, cũng đừng hòng dao động tâm cảnh hắn. Phấn hồng giai nhân với Vũ Dư đạo nhân mà nói, so với một dải mây bay lướt qua xa xa cũng không bằng.
Nhưng nay hướng hắn sóng mắt dập dờn, lại là Mộc đạo nhân!
Nhìn gương mặt quen thuộc kia, nhìn nụ cười quyến rũ lẳng – lơ tận xương trên gương mặt quen thuộc đó, Vũ Dư đạo nhân rùng mình, thân hình chật vật nhoáng lên một cái tới bên người Cơ Hạo.
Vỗ một cái vào trên vai Cơ Hạo, Vũ Dư đạo nhân chỉ vào Mộc đạo nhân thần sắc ngữ khí đều không thích hợp lạnh lùng nói: “Đây là ma đầu nọ?”
Cơ Hạo nghiêm túc gật gật đầu, nguyên thần đạo chủng hắn khẽ động, một tia sáng vàng từ con mắt dựng thẳng ở mi tâm bắn ra, hóa thành một mảng phù lục màu vàng bán trong suốt bay về phía Vũ Dư đạo nhân. Tình huống hắn và A Bảo, Quy Linh ở thánh trấn ma ngoài cung gặp được bọn vực ngoại thiên ma đó, trừ chuyện mình luyện hóa thiên ma để bản thân sử dụng bị giấu đi, chuyện khác của hắn dùng thần niệm truyền toàn bộ cho Vũ Dư đạo nhân.
Ngón tay khẽ chạm phù lục, Vũ Dư đạo nhân nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184445/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.