Chương trước
Chương sau
“Nơi này là địa bàn của ta! Ta mới là quy củ nơi này!”

Xi Chiến phẫn nộ rống lên, thế mà có người dám ở địa bàn của hắn, phá hư đại kế kiếm tiền của hắn!

Hắn quyết định, mặc kệ Ma Hầu Nguyên Khốc và A Phái La bọn họ có hậu trường bối cảnh mạnh bao nhiêu, mặc kệ bọn họ đến từ gia tộc cường đại cỡ nào, từ hôm nay trở đi, bọn họ chính là tử địch của Xi Chiến hắn!

Trừ phi bọn họ có thể cho Xi Chiến một khoản bồi thường để hắn hài lòng, nếu không bọn họ chính là tử địch!

Vô số phong đao tối như mực to bằng bàn tay gào thét đánh tới, Xi Chiến nhìn quỹ tích bay của những lưỡi đao gió, cố gắng nhịn xúc động ra tay. Tuy tham lam, nhưng trong lòng Xi Chiến rõ ràng, ở vị trí của hắn, hắn không thể ra tay.

“Đại pháp sư Nguyên Nguyệt nhất mạch A thị nhất tộc… Thật ra ta thật muốn cân nhắc phân lượng của các ngươi một chút!”

Lẩm bẩm một tiếng, Xi Chiến ôm đầu, rất ‘uất ức’ hướng một bên nghiêng một cái, như một quả cầu theo tường vây ngục giam lăn ra thật xa, nháy mắt đã thoát ly chiến trường.

Năm ngón tay phải của hắn khẽ lật, dùng sức nắm chặt, nhất thời trên tường vây ngục giam vô số làn sóng màu sắc ảm đạm vô thanh vô tức xông ra, những cơn sóng đó đảo qua đầu tường ngục giam, nhất thời trọng lực trong ngoài tường vây chợt tăng cường rất nhiều.

Cơ Hạo đứng ở đầu tường không chịu bất cứ ảnh hưởng gì, nhưng phong đao hướng Cơ Hạo đánh tới đột nhiên bị một lực lượng khổng lồ vặn vẹo quỹ đạo bay, xiêu xiêu vẹo vẹo bay xéo xuống phía dưới, hung hăng đánh vào trên tường vây đen sì.

‘Oành oành oành’ nổ vang một trận, vô số phong đao cắt bức tường màu đen, bắn tung tóe ra cả mảng lớn đốm lửa. Thực lực Ma Hầu Nguyên Khốc cực kỳ cường đại, tường vây Hắc Sa bảo mặc dù có lượng lớn trận pháp, cấm chế thêm vào, vẫn bị cắt ra mấy chục vết nứt sâu tới cả thước.

A Phái La bay lên, một kiếm hướng Cơ Hạo đâm tới, đây là một kiếm ngưng tụ toàn bộ tinh khí thần của hắn.

Hắn đã tính toán sẵn toàn bộ lực lượng cùng nhân tố khác, góc độ cùng quỹ tích ra tay hầu như hoàn mỹ. Nhưng trọng lực chợt tăng vọt lôi kéo thân thể hắn, A Phái La kêu một tiếng quái dị, kiếm quang kéo theo một đường cong, hung hăng bổ vào trên tường vây dưới chân Cơ Hạo.

‘Ông’ một tiếng, trên trường kiếm trong tay A Phái La sáng lên những đạo phù văn sắc bén. Trường kiếm kịch liệt nhảy lên, như đao sắc cắt mỡ, rất dễ dàng cắm vào tường vây của ngục giam.

Kiếm khí run lên, bắn ra, theo một tiếng vang lớn ‘Xẹt’, tường vây của Hắc Sa bảo bị một kiếm của A Phái La xé ra một vết rách thật lớn. Vết rách xuyên thủng trước sau, một kiếm này thế mà trực tiếp bổ ra tường ngoài của Hắc Sa bảo.

“Các ngươi có phiền toái rồi!” Xi Chiến hài lòng cười, chậm rãi đứng dậy.

Ma Hầu Nguyên Khốc và A Phái La trợn mắt há hốc mồm nhìn tường vây nứt ra một cái khe lớn, chuyện gì vậy?

Lực công kích của Ma Hầu Nguyên Khốc tuyệt đối vượt qua A Phái La, phong đao của hắn chỉ để lại ở trên tường vây mấy chục dấu vết, nhưng A Phái La thế mà lại một kiếm cắt đứt tường vây? Đây rốt cuộc là chuyện gì?

Toàn bộ tộc nhân Ma Hầu nhất tộc và A thị nhất tộc đồng thời nhìn về phía Xi Chiến.

Không hề nghi ngờ, tất cả biến cố này đều có quan hệ cùng Xi Chiến, khẳng định là hắn đang phá rối!

Xi Chiến đứng cách Cơ Hạo xa xa, hắn dang hai tay, rất vô tội rống to: “Nhìn ta làm cái gì? Ta làm sao? Các ngươi ra tay ở Hắc Sa bảo, chết tiệt, ở Hắc Sa bảo, chỉ cần có người vận dụng vũ lực, toàn bộ phòng ngự trận pháp đều sẽ tự động mở ra! Cái này cũng không phải là lỗi của ta!”

Cơ Hạo nhếch miệng cười lên. Xi Chiến thằng cha này nhìn như thô lỗ, quả nhiên là xấu bụng xấu dạ vô cùng.

Tường bảo vệ bị xé ra khe hở lớn như vậy, sau này truy tra, hắn khẳng định sẽ nói có một đám tù phạm theo tường bảo vệ vỡ ra đào tẩu.

Về phần tổng cộng có bao nhiêu tù phạm thuận lợi đào tẩu, cái này phải xem Cơ Hạo cho hắn bao nhiêu lợi ích.

“Các ngươi dám động thủ ở Hắc Sa bảo? Ồ, ồ, ta chính là tận mắt thấy các ngươi phá hủy tường vây của Hắc Sa bảo! Mặc kệ là ai hỏi ta, ta cũng sẽ nói như vậy. Ta chính là nhân chứng, các ngươi không chạy thoát được đâu.” Cơ Hạo cười lớn ‘ha ha’, thân thể hắn không chút sứt mẻ, Nguyên Nguyệt Thiên Nhãn ở mi tâm đột nhiên phun ra cả mảng lớn ánh lửa.

Thiên địa linh khí hỏa thuộc tính bốn phương tám hướng chợt kịch liệt dao động lên, kèm theo tiếng ‘Vù vù’ đáng sợ, bên người Cơ Hạo bỗng chợt xuất hiện mấy ngàn quả cầu lửa to bằng đầu người.

Vừa mới bắt đầu, những quả cầu lửa đó là màu đỏ nhạt, sau đó nhanh chóng biến thành đỏ thẫm, sau đó là màu lam nhạt, màu trắng ngà, cuối cùng theo Nguyên Nguyệt Thiên Nhãn khống chế thiên địa linh khí hỏa thuộc tính không ngừng ùa vào, những quả cầu lửa to bằng đầu người đó biến thành những mảng ánh sáng trắng chói mắt, không ngừng tản mát ra nhiệt độ cao đáng sợ.

Ngón tay run lên, lấy Hắc Sa bảo vì trung tâm, phạm vi trăm dặm nội ánh nắng hơi hơi đẩu giật mình.

Những quả cầu lửa màu trắng nhiệt độ cực cao, nhưng cũng chỉ là phạm trù lửa phàm. Nhưng Cơ Hạo điều động thái dương chi lực, ở trung tâm mỗi quả cầu lửa chôn vào một hạt thái dương tinh hỏa bé nhỏ không đáng kể.

Trong tiếng ‘Vù vù’, những quả cầu lửa đó bốc cháy lên càng thêm đáng sợ.

Bản thân quả cầu lửa biến thành nhiên liệu, một hạt thái dương tinh hỏa bé nhỏ không đáng kể kia điên cuồng thiêu đốt, lan tràn, trong chớp mắt những quả cầu lửa đó liền biến thành màu vàng nhạt.

Vung tay, Cơ Hạo cười trầm thấp nói: “Các ngươi đã động thủ trước, như vậy tất cả đều là trách nhiệm của các ngươi. Ta là bị động phản kích, vô luận xảy ra bất cứ chuyện gì, toàn bộ trách nhiệm đều là của các ngươi!”

Mấy ngàn quả cầu lửa màu vàng nhạt điên cuồng thiêu đốt như một trận mưa sao băng lửa, mang theo tiếng xé gió nặng nề hướng mặt đất đánh xuống.

Đám đông trọng giáp chiến sĩ A Phái La mang đến theo bản năng nâng lên trọng thuẫn trong tay, muốn ngăn cản những quả cầu lửa đó oanh kích. Nhưng quả cầu lửa màu vàng đáng sợ rơi ở trên khiên của bọn họ, mặt ngoài tấm khiên của bọn họ tạo nên từng tầng phòng ngự kết giới như sóng nước, sau đó những kết giới đó nhanh chóng bị hòa tan, sụp đổ.

Trọng thuẫn bốc cháy lên, ở ngắn ngủn một hơi thở đã hóa thành nước thép nóng bỏng.

Phun ra cả mảng lớn đốm lửa, nước thép phun tung toé ở trên mặt, trên thân các trọng giáp chiến sĩ đó, thiêu đốt bọn họ khàn giọng rú thảm.

Nước thép bình thường đối với các chiến sĩ Già tộc cường hãn mà nói, nhiều nhất làm làn da bọn họ đỏ lên, căn bản sẽ không tạo thành thương tổn trên thực chất đối với bọn họ, thậm chí không thể phá hư da bọn họ.

Nhưng Cơ Hạo phát ra là quả cầu lửa trộn lẫn thái dương tinh hỏa, thái dương tinh hỏa đáng sợ là hỏa diễm cường đại nhất, hỏa diễm đỉnh cấp nhất của thế giới này, là tồn tại cường đại nhất của hỏa diễm đạo ở thế giới này.

Càng không cần nói, Cơ Hạo ở trong thái dương tinh hỏa dung nhập một tia thái dương đại đạo Bàn Cổ thế giới cùng Bàn Hi thế giới hắn lĩnh ngộ.

Thái dương đại đạo của hai thế giới làm thái dương tinh hỏa hắn phóng ra trở nên càng thêm đáng sợ, phàm là chiến sĩ Già tộc bị lửa bao trùm đều rú thảm thê lương, một đám quay cuồng run rẩy trên mặt đất, giáp trụ trên người bọn họ cùng thân thể cùng nhau thiêu đốt, giáp trụ rất nhanh đã cháy thành chất lỏng, mà thân thể bọn họ thì nhanh chóng cháy thành than đen.

Ma Hầu Nguyên Khốc bọn tộc nhân Nguyên Nguyệt nhất mạch lao vào sân ngục giam đều khởi động khiên linh khí bảo vệ, gian nan ngăn cản công kích của Cơ Hạo.

Nghe được các chiến sĩ Già tộc ngoài ngục giam phát ra tiếng rú thảm, sắc mặt đám người Ma Hầu Nguyên Khốc cùng thay đổi, sau đó bọn họ đồng thời giơ pháp trượng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.