“Đại nhân tôn quý, xin tha thứ cho sự mạo phạm của chúng ta!”
Người của bốn đội tuần tra kinh sợ quỳ gối dưới đất, chiến sĩ Già tộc bị Cơ Hạo đánh bay lảo đảo chạy tới, cúi đầu sát đất ghé vào trước mặt Cơ Hạo liên tục dập đầu.
Chiến sĩ Già tộc này sợ tới mức gương mặt vặn vẹo, hắn thậm chí không dám điều động tinh huyết của mình chữa trị xương ngực bị Cơ Hạo đánh gãy.
Trên ngọn núi bay, mấy chiến sĩ Già tộc cũng vội vã mang theo đám đông thủ hạ nhảy xuống, quỳ gối trước mặt Cơ Hạo không dám nhúc nhích chút nào.
Một tộc nhân Nguyên Nguyệt nhất mạch đang tiến hành lưu lạc hoang dã khổ tu, bọn hắn thế mà lại mạo phạm tồn tại tôn quý như vậy, ở trong xã hội dị tộc giai cấp nghiêm ngặt, tôn ti cao thấp có thể xưng là tàn khốc, đây là tội chết đủ để liên lụy gia quyến của bọn hắn.
Cơ Hạo một lần nữa đội trùm đầu lên, đem nửa bên mặt che giấu đi, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, dùng một loại giọng khàn khàn mà lạnh như băng, không có bất cứ cảm tình gì quát lớn: “Cút!”
Ngọn núi bay dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi, Cơ Hạo thậm chí nghe được lò luyện động lực bên trong ngọn núi bay phát ra tiếng kêu chói tai vượt tải.
Bốn đội ngũ tuần tra cũng gần như chạy trối chết lao ra xung quanh. Cơ Hạo thậm chí thấy được nhiều nô binh nhân tộc thất kinh từ trên lưng vật cưỡi ngã xuống, rơi chật vật không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184165/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.