Trời có mưa, tầng mây thật dày bao phủ Xích Phản sơn. Nha Công thu liễm lửa toàn thân, dang cánh ở dưới tầng mây lặng lẽ lướt đi, lặng yên không một tiếng động lướt qua từng ngọn núi hiểm trở.
Khi cách Xích Phản tập chỉ có không đến mười dặm, Cơ Hạo vỗ sợ đầu Nha Công, từ trên lưng của nó nhảy xuống.
Thân thể Nha Công chao lượn, nhanh chóng thu nhỏ lại đến cỡ một thước, thuần thục đậu ở vai trái Cơ Hạo, một móng vuốt đem tiểu hỏa xà quấn ở trên vai trái Cơ Hạo nắm lên. Tiểu hỏa xà rất nhu thuận há mồm, ngậm ở trên vành tai trái của Cơ Hạo, thân thể cuộn lên, giống như cho Cơ Hạo thêm một cái khuyên tai tinh xảo màu đỏ.
Một cái áo tơi cồng kềnh thô lậu bao trùm Kim Ô Liệt Diễm Bào, Cơ Hạo đạp bùn lầy thật dày, nhanh chóng tìm được cửa vào Xích Phản tập.
Theo khe hẹp thâm thúy, tối mịt liên tục đi về phía trước, Cơ Hạo nghe được phía trước mơ hồ truyền đến tiếng cười to.
“Lần này thật sự là niềm vui ngoài ý muốn, lần này dị tộc thu mua vô hạn các loại xây dựng vật liệu, đã làm chúng ta kiếm được một khoản lớn rồi.”
“Ha ha ha, đại huynh nói đúng, lần này dị tộc thật xui xẻo. Quặng Hắc Diệu Thạch trong lãnh địa nhà ta, lần này cũng bán được giá tốt. Đến cuối năm, bọn trẻ con trong tộc, mỗi đứa đều có thể có một bộ phù văn giáp tinh phẩm.”
“Muốn nói kiếm tiền, vẫn là Lôi Ngưu bộ lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184142/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.