Chương trước
Chương sau
Đế Thích Sát nóng lòng phát tiết, hoặc là nói, một phần công lao huy hoàng ngay tại trước mắt, hắn sốt ruột muốn chia sẻ sự kiêu ngạo của hắn.

Cho nên trước mặt gần trăm tên chiến sĩ Ngu tộc dũng mãnh, cùng với Xi Vưu quanh thân bốc lên sương mù máu, Đế Thích Sát mang theo ba phần dè dặt, ba phần kiêu ngạo, ba phần ương ngạnh, một phần điên cuồng, đem một ít ý niệm hắn giấu dưới đáy lòng nói ra.

“Vì thông qua khảo nghiệm của Nhật Nguyệt đại kiếp nạn, ta từ bỏ hài tử của ta, ta từ bỏ Đế Sát và Đế La, tự nguyện tham gia khảo nghiệm tàn khốc nhất.”

“Cả thảy một vạn người, cả thảy một vạn người, sống sót chỉ có mười ba người, chỉ có mười ba người! Ta chính là một người trong đó, ta đã đột phá Nhật Nguyệt cảnh, ta đã dung hợp đạo hắc ám nguyền rủa của Huyết Nguyệt nhất mạch, chiếm được phong hào ‘Đại quân’.”

“Ta có được lực lượng, có được vinh quang, ta về tới Bàn Cổ thế giới chết tiệt này. Nhưng nghênh đón ta là gì? Không có hoan hô, không có nhiệt tình, chỉ có mơ hồ đối kháng cùng từ chối, cùng với những tộc nhân lạnh lùng tương tự kia.”

Năm ngón tay Đế Thích Sát siết chặt khối đá quý màu đỏ tạo hình tinh mỹ kia, theo tiếng vỡ vụn nhỏ bé, viên đá quý màu đỏ cứng rắn bị hắn mạnh mẽ bóp ra vô số vết nứt. Hắn nhìn tòa Yên Diệt Thần Trận kia, nói từng chữ một: “Lạnh lùng, phòng bị, nhìn như khách khách khí khí, nhìn như cung kính có thừa, thực ra mọi người đều đem ta coi là kẻ địch.”

“Ta có được phong hào ‘Đại quân’, ta là tuần tra sứ giả, cho nên bọn họ cho rằng, ta là đến tranh quyền đoạt lợi với bọn họ!”

Đế Thích Sát trào phúng cười lạnh vài tiếng: “Chút quyền lực nhỏ bé đó?”

Xi Vưu không lên tiếng, trước sau như một lạnh lùng nhìn Đế Thích Sát, hắn tựa như trừ lạnh lùng, thì không có bất cứ biểu cảm nào khác.

“Phòng bị ta, đề phòng ta, ta đều không sao cả.” Đế Thích Sát ưỡn ngực, trên mặt phát ra ánh sáng mờ mờ giống như thánh đồ: “Nhưng con ta, hai con trai của ta, đứa con ta âu yếm nhất, bọn nó đã chết! Bọn nó đã chết trận! Mà kết cục chết trận của bọn nó lại giống với sài lang dã ngoại ti tiện nhất, chết vô thanh vô tức, còn phải gánh tiếng xấu vô năng.”

“Bọn hắn làm quá đáng rồi.” Xi Vưu khô khan nói một câu.

“Đúng vậy. Bọn hắn làm quá phận.” Đế Thích Sát ném viên đá quý màu đỏ vỡ nát xuống, lấy ra một cái khăn lụa màu trắng, nhẹ nhàng lau lau một vệt nước ở khóe mắt thật không dễ gì mới chảy ra: “Đứa con đáng thương của ta. Đế Sát, Đế La, bọn nó quá đáng thương. Bọn nó chịu đãi ngộ không công bằng, cho nên ta phải lấy lại lẽ phải cho bọn nó.”

Xi Vưu gật gật đầu, tiếp tục khô khan nói: “Không sai, lẽ phải. Nếu có ai dám oan khuất con ta, ta nhất định phải chặt đầu hắn.”

Đế Thích Sát nhiệt tình vỗ cái bụng Xi Vưu—— lấy sự chênh lệch chiều cao của bọn nó, Đế Thích Sát duỗi cánh tay cũng chỉ có thể vỗ tới bộ vị này: “Nói đúng, Xi Vưu, cho nên ta luôn kiên định cho rằng, chúng ta sẽ ở chung rất tốt, ngươi đầu nhập vào ta là quyết định anh minh nhất, bởi vì trong lòng chúng ta, đều có tình yêu vô tư, vĩ đại của một người phụ thân đối với con!”

Xi Vưu cúi đầu nhìn Đế Thích Sát, khô khan nói: “Ta còn chưa có con.”

Đế Thích Sát ngẩn ngơ. Chớp mắt một cái, nhún nhún vai rất dứt khoát nói: “Đi nữ – nô doanh chọn lựa một đám nữ nhân xinh đẹp. Ngươi rất nhanh có thể có con… Cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là, ta vừa nói, ta muốn lấy lại lẽ phải!”

“Lẽ phải!” Xi Vưu rất nghiêm túc gật gật đầu: “Chuyện nữ nhân về sau nói sau, lẽ phải!”

“Cho nên ta vận dụng một chút quyền lực đại nhân sau lưng ta có được, để mười hai vị ‘Chấp chính đại đế’ tự cho là cao cao tại thượng kia làm ra quyết định đánh cược sinh tử với nhân tộc.”

“Nhân tộc xuất động một ngàn vạn tinh anh, mà bọn họ, xuất động một trăm vạn tinh nhuệ đích hệ tinh nhuệ nhất, áp đáy hòm, giấu ở bên người không nỡ lấy ra.”

Đế Thích Sát cười hài lòng đắc ý, nhẹ nhàng sờ sờ giáp bụng Xi Vưu, như muốn xuyên thấu qua giáp trụ dày nặng, vuốt ve đến cơ bụng cường tráng của hắn.

Mặt Xi Vưu giật giật. Hắn cúi đầu nhìn nhìn Đế Thích Sát, nhìn thấy Đế Thích Sát gương mặt vặn vẹo, thả hồn theo gió cũng không phải là cố ý sờ loạn ở trên người mình, Xi Vưu mặt đen sì đứng ở tại chỗ không nhúc nhích.

“Một trăm vạn đấu một ngàn vạn, đương nhiên, bọn quần là áo lụa đó của nhân tộc, bọn hắn hoặc nhiều hoặc ít dẫn theo hộ vệ đi vào, vài người đến mấy ngàn người, chia đều một người ít nhất dẫn theo năm mươi hộ vệ tiến vào Bàn Hi thế giới.” Đế Thích Sát mặt mày vui vẻ nói: “Như vậy chính là một trăm vạn với mấy trăm triệu dân bản xứ, đây là một cuộc chiến đánh cược kinh thiên động địa cỡ nào chứ!”

“Đương nhiên, ở trong kế hoạch của ta, một trăm vạn đứa nhỏ đáng thương kia sẽ không thua.” Đế Thích Sát nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Dù sao, đại nhân sau lưng ta đem bí phù khống chế thiên đạo lực của Bàn Hi thế giới cũng đưa tới rồi, sao còn có thể thua chứ?”

Xi Vưu trầm mặt nói: “Nhưng cuối cùng, đã thua! Nếu không phải đại nhân trước đó đã nói cho ta biết, muốn ta tìm cơ hội nuốt tinh huyết Bàn Hi, chúng ta đã thua ngay cả khố cũng không còn.”

“Khố?” Đế Thích Sát có chút cổ quái nhìn Xi Vưu: “Ngươi còn mặc cái thứ đó? Ngươi không cảm thấy lúc cùng một chỗ với các tiểu thư xinh đẹp, không mặc thứ đó tương đối tiện sao? Ồ, đúng rồi, ngươi không phải một quý tộc Ngu tộc tôn quý, tiêu sái… Ngươi không hiểu một số thời thượng khá lưu hành của chúng ta ở trên sa long tụ hội, điều này có thể lý giải.”

Nhún nhún vai, Đế Thích Sát nhanh chóng trở về chính đề: “Ở trong kế hoạch của ta, bọn họ sẽ thắng, điều này sẽ mang đến cho ta thanh danh tốt tương đối anh minh, mà bọn họ sẽ nhận được lợi ích thực tế… Nhưng cuối cùng, chiến lợi phẩm lớn nhất sẽ do ngươi thu, Xi Vưu, ngươi cuối cùng sẽ đạt được lợi ích lớn nhất.”

Xi Vưu khô khan cười cười: “Ta đã chiếm được lợi ích lớn nhất.”

Đế Thích Sát khẽ thở dài một hơi: “Nhưng, đám phế vật ngu xuẩn, vô năng đó, bọn hắn thế mà lại thua! Nắm giữ thiên đạo lực của một thế giới, có được thủ đoạn gian lận như vậy, bọn hắn vậy mà còn thua. Mười hai tên ngu xuẩn kia, bọn họ lại còn uy hiếp ta, đem cái này coi là điểm yếu của ta!”

Xi Vưu nhíu mày nhìn Đế Thích Sát: “Nếu bọn họ đem trách nhiệm đổ chiến thất bại quy hết tội cho ngài…”

Đế Thích Sát mỉm cười giơ hai tay: “Nhưng ta làm sao có thể thất bại chứ? Ta đã thắng, ta thắng được tất cả.”

“Yên Diệt Sát Trận này, sẽ dẫn nổ đầu mối then chốt thiên đạo của Bàn Hi thế giới, toàn bộ Bàn Hi thế giới sẽ nháy mắt hóa thành hỗn độn.” Đế Thích Sát say mê nói: “Ngươi biết, căn cứ tình báo gian tế trong nhân tộc đưa tới, tám phần trọng thần nhân tộc bên người Đế Thuấn hiện tại đều ở Bàn Hi thế giới, bọn hắn bận tiếp thu chiến lợi phẩm phong phú của Bàn Hi thế giới.”

“Mà ta, dẫn nổ toàn bộ Bàn Hi thế giới, tám phần trọng thần nhân tộc, nhân tộc tinh anh lấy hàng ức để tính toàn quân bị diệt.” Đế Thích Sát kích động đến mức cả người cũng run run: “Bọn họ muốn bắt thóp ta? Ha ha, đây là đám chấp chính quan trấn thủ bên ngoài này không đủ tầm mắt.”

“Ta tiêu diệt nhiều cao tầng nhân tộc như vậy, ta chỉ có công lao, ta không có bất cứ điểm yếu gì rơi ở trên tay bọn họ.”

Đế Thích Sát rất khẳng định nhìn về phía Yên Diệt Thần Trận: “Chỉ cần một tiếng chú ngữ…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.