Bàn Hi còn chưa dừng được bước chân, kiếm quang của Tự Văn Mệnh đã không ngừng hạ xuống.
Tự Văn Mệnh dẫn dắt tám bản mạng vu tinh, thuần một sắc đều là tinh tú thuộc tính thổ, cho nên kiếm quang của hắn chỉ có một thuộc tính, đó là trầm trọng, trầm trọng không thể nói nên lời, trầm trọng gần như đại đạo nghiền áp.
Khi kiếm quang màu vàng xé rách hư không, hung hăng đánh về phía Bàn Hi, kiếm quang kéo theo dư âm quét dưới đất, nơi đi qua khói bụi bay lên, trong con rối kim loại rậm rạp trên mặt đất, toàn bộ con rối kim loại trong một dải đất rộng chừng trăm trượng, dài trăm dặm đồng thời bị lực lượng trầm trọng nghiền thành sắt lá.
Còn có mấy chục tên chiến sĩ tinh nhuệ của Xi Vưu quân đoàn vừa lúc ở trên quỹ tích kiếm quang lướt qua không trung, dư kình kiếm quang của Tự Văn Mệnh nghiền ép đến, trong bụi đất bay lên mấy chục tên chiến sĩ của Xi Vưu quân đoàn mềm nhũn hai chân, không tự chủ được quỳ rạp xuống đất, xương khớp toàn thân bị ép thành phấn.
Tiếng nổ lớn ‘Thùng thùng’ kéo dài nổi lên, kiếm quang của Tự Văn Mệnh giống như mưa to đánh ở trên người Bàn Hi.
Bàn Hi ổn định thân thể, thân thể lơ lửng ở không trung không chút sứt mẻ. Mặc cho Tự Văn Mệnh dốc hết toàn lực liên tục đánh ra mấy trăm đạo kiếm quang, mái tóc dài của Bàn Hi bị kiếm quang kéo theo gió dữ thổi tung lên, nhưng nàng ngay cả màu sắc làn da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184064/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.