‘Khụ khụ’, ‘Khụ khụ’, Thiên Cơ La Bàn chậm rãi xoay tròn, như thiên địa cự ma, đem sương mù dày đặc màu xám chậm rãi mài mòn sạch sẽ.
Mười mấy tổ linh đám Không Ô Hữu từ trong sương mù màu xám hiện ra thân thể, bọn họ ai cũng dáng vẻ chật vật, đôi mắt không còn ánh sáng, toàn thân không ngừng phun ra các loại sương khói màu đen, màu xanh lục, màu xám, màu lam, giống như gà ăn mày vừa mới nướng chín một nửa đã từ trong cục bùn cạy ra, nhìn qua muốn bao nhiêu chật vật sẽ có bấy nhiêu chật vật.
Không chỉ có thế, tu vi họ tựa như cũng bị thương nặng, vốn thần thức Cơ Hạo còn chưa thể nắm chắc bọn họ rốt cuộc có thực lực mạnh bao nhiêu, nhưng hiện tại thần thức quét tới, Cơ Hạo có thể cảm ứng được rõ ràng bọn họ đại khái chính là tiêu chuẩn lục tinh, thất tinh Vu Đế, còn thua xa hương vị cao thâm khó lường vừa rồi.
Càng làm Cơ Hạo kinh hãi là, đỉnh đầu bọn Không Ô Hữu không ngừng có một tầng ánh sáng mờ nhạt lóe lên, linh hồn bọn họ rất xao động bất an nhảy nhót ở trong cơ thể, giống như lúc nào cũng có thể thoát cơ thể bay ra.
Dân bản xứ Bàn Hi thế giới khác với nhân tộc, nhân tộc có ba hồn bảy vía, cho dù ngẫu nhiên có một hồn hai phách bay ra ngoài cơ thể, người ta vẫn có thể sống. Nhưng dân bản xứ Bàn Hi thế giới linh hồn liền thành một khối, tuyệt không phân tán hồn phách, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2183933/chuong-626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.