Thiên đạo pháp tắc đỉnh của một thế giới bị mạnh mẽ nhét vào linh hồn của mình là cảm giác gì?
Không biết người khác có kỳ ngộ như vậy sẽ cảm thấy thế nào, Cơ Hạo cảm thấy mình là một hạt giống cỏ non, loại nhỏ yếu nhất, non mềm nhất, sau đó có người đem toàn bộ sinh mệnh lực của một gốc thái cổ đại thụ khi thiên địa mở đã sinh ra, tích tụ vô cùng lực lượng, hung hăng rót vào trong cơ thể mình.
Vì thế thân thể cùng linh hồn Cơ Hạo nháy mắt nổ bùng, hắn không cảm thụ được thân thể tồn tại, không cảm thụ được linh hồn tồn tại, bốn phía tất cả đều là hư không, chỉ có vô cùng vô tận ánh sáng, vô cùng vô tận nhiệt độ đang điên cuồng dâng trào quay cuồng, như một vùng biển ánh sáng với nhiệt độ đang điên cuồng nhấc lên từng đợt sóng thần.
Hắn chỉ còn lại có một chút ‘linh’ căn bản nhất, một chút linh tính lúc ban đầu cũng là nguyên thủy nhất đó lơ lửng ở trong biển ánh sáng với nhiệt độ, lẳng lặng nhìn vùng biển do ánh sáng và nhiệt độ tạo thành đang rống giận rít gào, nhìn vô cùng vô tận biến hóa kỳ diệu không thể nói bằng lời trong đó.
“Quả nhiên vẫn quá miễn cưỡng chút.” Vạn vật đều yên tĩnh. Trong thiên địa hư vô, một chút linh hỗn độn kia của Cơ Hạo nghe được hư ảnh thấp giọng lẩm bẩm: “Thật sự quá miễn cưỡng chút… Nhưng ta thấy tiểu lão nhi kia hấp thu thiên địa đại đạo trong Hỗn Độn Ngọc Điệp, tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2183897/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.