Chương trước
Chương sau
Cơ Hạo, Thiếu Ti, Man Man, Thái Ti, Vũ Mục, Phong Hành.

Đây là nhân tuyển do sứ giả dị tộc Bì Xích Thiên chỉ tên nói họ, phải tham gia sinh tử đổ đấu.

Trừ bọn họ, còn có tám đại Vu Đế Chúc Dung thị Chúc Dung Long cầm đầu, bốn đại Vu Đế Chúc Long bộ Chúc Dung Viêm cầm đầu, cùng với mấy chục Vu Vương bọn họ thống lĩnh, sẽ theo bọn Cơ Hạo cùng nhau tham gia đổ đấu.

Dị tộc dám đưa ra tiền đặt cược kinh người như vậy, có thể thấy bọn hắn cực có tin tưởng đối với thắng lợi. Vì an toàn của đồng bạn, Cơ Hạo lựa chọn cách làm an toàn nhất, mang theo cấp dưới đủ sức chiến đấu đồng loạt tham gia.

Ngoài cửa thành Nghiêu Sơn, mấy chục tộc lão Nghiêu Bá lĩnh quay quanh một đống lửa trại hoa chân múa tay. Bọn họ lớn tiếng ngâm xướng chú ngữ cầu phúc, khẩn cầu thiên địa thần linh có thể bảo hộ đoàn người Cơ Hạo, để bọn họ bình an trở về.

Cơ Hạ mang theo một đám tộc nhân Kim Ô bộ đứng ở cửa thành, lẳng lặng nhìn đoàn người Cơ Hạo.

“Hạo, tất cả để ý!” Cơ Hạ nhìn Cơ Hạo, rất nghiêm túc nói: “Con lớn rồi… Tất cả phải dựa vào chính mình để ý.”

Cơ Hạo quỳ rạp xuống, hướng Cơ Hạ dập đầu hành lễ, trầm giọng nói: “A cha yên tâm, giúp con bảo vệ tốt Nghiêu Sơn thành là được, con nhất định có thể bình an trở về. Ngài biết bản lãnh của con.”

Cơ Hạ sờ sờ râu trên cằm, ra vẻ sang sảng ‘Ha ha’ cười to lên.

Hắn từng giao thủ với Cơ Hạo, chiếm được truyền thừa của thượng cổ Đại Vu Thần, thực lực Cơ Hạ mỗi ngày đều nhảy vọt, nhưng lúc chính diện tác chiến, Cơ Hạ vẫn bị bạo lực của Cơ Hạo áp chế.

Luận chất lượng bản mạng tinh lực, bản mạng tinh lực Cơ Hạ thua xa thái dương tinh lực của Cơ Hạo; luận cường độ thân thể, Cơ Hạo tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công cũng toàn diện nghiền áp Cơ Hạ; còn ở tác chiến gần người phương diện tốc độ quan trọng nhất, tốc độ Cơ Hạo cũng vượt xa Cơ Hạ.

“Hạo, con mạnh hơn a cha rồi.” Cơ Hạ có chút buồn rầu gãi gãi đầu: “Con mới là Vu Vương… Nhưng cũng tốt, nhanh trở về, trở lại nhanh chóng sinh mấy đứa nhỏ. A mỗ con còn chờ giúp con nuôi bọn nhỏ đó.”

Trái tim Cơ Hạ khẩn trương co lại thành một cục, hắn chỉ có thể dùng loại lời này trấn an mình, trấn an Cơ Hạo.

Cơ Hạo đứng dậy cười ngây ngô, trừ cười ngây ngô, hắn cũng không biết nói thế nào mới tốt.

Thiếu Ti ửng đỏ khuôn mặt xinh đẹp, cúi mặt không hé răng. Chỉ có Man Man cao hứng phấn chấn túm cánh tay Cơ Hạo: “Ồ. Nuôi trẻ con vui lắm sao? Hạo, chúng ta trở về nuôi trẻ con chơi đi?”

Cơ Hạ và một đám tộc nhân Kim Ô bộ cùng cất tiếng cười to, đám người xa gần tiễn đưa cũng đều cười lên. Chúc Dung Long đám Vu Đế Chúc Dung thị ai cũng cúi mặt, cúi đầu nhìn mũi chân không dám hé răng ——vị tiểu chủ tử này nhà mình thật sự là có chút khiến bọn họ mất mặt!

Nha Công đứng trên vai Cơ Hạo nhìn quanh, trong lúc nhìn quanh đôi mắt tỏa thần quang thét dài một tiếng. Nó dang cánh, thân thể hướng lên trên lao đi, rất nhanh đã bành trướng đến trăm trượng. Cánh chim thật lớn hung hăng run lên, một đám mây lửa dựng lên từ đất bằng. Nha Công nâng đám người Cơ Hạo, hóa thân làm một đường lửa màu đỏ vàng xé hư không, mang theo tiếng xé gió chói tai hướng Bồ Phản bay đi.

Cơ Hạ khẽ dậm chân, hắn nhanh chóng bay lên cao trăm dặm, kinh ngạc nhìn đoàn người Cơ Hạo cấp tốc đi xa.

“Ài, Hạo thật sự trưởng thành rồi!” Cơ Hạ có chút hứng thú rã rời lắc lắc đầu. Hắn nhìn Nghiêu Sơn thành phía dưới to như vậy, thấp giọng lẩm bẩm: “Ta hiện tại chỉ có thể trông coi gia nghiệp cho đứa nhỏ nhà mình sao? Ta đã già đi không nổi rồi sao?”

Không đề cập tới Cơ Hạ hối hận. Nha Công đã hoàn toàn tiến hóa thành huyết mạch thượng cổ Tam Túc Kim Ô, thực lực được tăng lên thật lớn hóa thân luồng sáng giây lát vạn dặm, mang theo đám người Cơ Hạo một đường thuận lợi đi tới Bồ Phản.

Vừa mới tiến vào trên không Bồ Phản, một luồng sáng liền đi lên đón. Cơ Hạo đưa tay chộp, một khối ngọc phù nổ tung ở trong tay hắn, thanh âm Tự Văn Mệnh truyền tới: “Cơ Hạo, mau tới nội điện một chuyến.”

Cơ Hạo không chút do dự bảo Nha Công thay đổi phương hướng, hướng về phía Vu Điện bay đi.

Gần nửa canh giờ sau, ở trong nội điện Vu Điện, Cơ Hạo gặp được đám người Tự Hi, Tự Văn Mệnh, Chúc Long Quỹ, Ngũ Long Nghiêu. Trong đại điện rộng lớn, một chiếc Huyền Vũ chiến xa lẳng lặng lơ lửng ở giữa không trung.

Khác với Huyền Vũ chiến xa một trận chiến Xích Phản sơn Cơ Hạo từng thấy, Huyền Vũ chiến xa trước mắt này không biết bị Vu Điện tông sư dùng tài liệu gì phục hồi như cũ, hoàn chính là hình dạng một con Huyền Vũ rõ ràng, đầu đuôi đều đủ, tứ chi đầy đủ, trên tứ chi vảy rồng đen nhánh lóng lánh hàn quang, tỏ ra cực kỳ dữ tợn uy mãnh.

Ngẫu nhiên có thể thấy được trên những cái vảy rồng đó bốc lên từng làn khói, vô số phù văn ở trong khói chợt lóe lướt qua.

Dựa theo đặc thù vu khí số lượng phù văn càng nhiều, uy lực càng mạnh, những vảy rồng này, trên một vảy rồng đã có mấy chục vạn phù văn ẩn hiện, phẩm chất đủ để đánh đồng cùng vu bảo cấp Vu Đế.

“Đây là gì?” Cơ Hạo tò mò nhìn đại gia hỏa trước mắt.

“Huyền Vũ chiến xa.” Tự Văn Mệnh quay đầu, ngưng trọng hướng Cơ Hạo nói: “Dốc hết thần liệu quý hiếm trong kho bí mật của Vu Điện có thể thu thập, một năm thời gian qua, chiến xa như vậy, chúng ta cũng chỉ rèn ra sáu cái chiến xa như vậy.”

Ở bên, Khoa Phụ Diễm xách đại chuỳ đi lên, nước miếng văng tứ tung giới thiệu chỗ tốt của Huyền Vũ chiến xa này.

Huyền Vũ chiến xa ban đầu chính là chiến xa lực phòng ngự cường đại nhất của Vu Điện, khi xung phong phá trận mặc cho kẻ địch công kích, chưa từng có một Huyền Vũ chiến xa bị công phá. Nhưng trước kia Huyền Vũ chiến xa phòng ngự có thừa, nhưng lực sát thương phi thường có hạn.

Một trận chiến Xích Phản sơn, Cơ Hạo từ Đế thị nhất tộc bắt chẹt được rất nhiều bản vẽ thiết kế của Tu tộc, Khoa Phụ Diễm cầm đầu các tông sư Vu Điện dốc lòng nghiên cứu vài năm, lấy Huyền Vũ chiến xa làm lam đồ, rốt cuộc thiết kế ra loại vũ khí công phòng đều cường đại trước mắt này.

Phục hồi như cũ thành hình dạng Huyền Vũ chiến xa, cái đuôi nó là một cây roi mềm khoảng cách công kích thật dài, bình thường co rút lại chỉ trên dưới ba trượng, nhưng một khi toàn lực phát động có thể nháy mắt vươn dài mấy trăm dặm. Trên cây roi dài mềm dẻo vô cùng rậm rạp lưỡi đao phá giáp sắc bén vô cùng, nhẹ nhàng vặn một cái ngay cả thân thể Vu Đế cũng có thể xé thành phấn.

Tứ chi chiến xa thì là sát khí cận chiến lực lượng thật lớn, Vu Điện lúc thí nghiệm, tứ chi này toàn lực xé rách, có thể ở trong ngắn ngủn một khắc đồng hồ xé rách một tòa phòng ngự vu trận loại lớn, lực sát thương cực kỳ khủng bố

Về phần một cái đầu rồng kia của Huyền Vũ thì là vũ khí lực sát thương mạnh nhất của chiến xa này, chỉ cần bỏ thêm vào lượng vu tinh to lớn, cái đầu rồng này của Huyền Vũ có thể phun ra một đạo vạn chú vu lôi lực sát thương có thể so với cửu tinh Vu Đế.

Viễn công cận chiến đủ cả, lại thêm nguyên bản Huyền Vũ chiến xa lực phòng ngự tuyệt cường, hơn nữa trong chiến xa còn dùng vu trận mạnh mẽ mở ra không gian khổng lồ phạm vi trăm dặm, đủ để chứa mấy vạn người ở trong sinh hoạt nghỉ ngơi.

Một chiếc Huyền Vũ chiến xa như vậy có thể xưng là trấn quốc thần khí!

Lấy nội tình khổng lồ của Vu Điện, cũng chỉ chế tạo ra sáu cái Huyền Vũ chiến xa như vậy.

Tham gia đổ đấu Tự Văn Mệnh một cái, Hoa Tư Liệt một cái, Liệt Sơn Kháng một cái, sau đó chính là Cơ Hạo chiếm được một cái.

“Không gian bên trong không nhỏ, chúng ta đã ở bên trong đựng đầy lương thực, thịt hun, dược thảo, nước ngọt và vu tinh.” Tự Văn Mệnh nhìn Cơ Hạo, rất nghiêm túc nói: “Cơ Hạo, lần này đổ đấu nhất định cẩn thận… Mọi người đều phải còn sống trở về.”

Cơ Hạo nhìn Huyền Vũ chiến xa lơ lửng ở trước mặt, ngưng trọng gật gật đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.