Chỗ sườn núi Nghiêu Sơn, dưới mấy gốc cổ tùng, Cơ Hạo và Thiếu Ti cách một cái bàn trà gốc cây cổ thụ chế thành ngồi đối diện. Một cô hầu gái nhỏ nhắn xinh đẹp ngồi ở bên bàn trà, thật cẩn thận hầu hạ một bộ đồ uống trà.
Cơ Hạo tự mình chọn bùn nhỏ nhuyễn vô cùng tốt, dùng bột phấn vài loại khoáng thạch màu sắc tươi đẹp điều chế thành đồ men sứ, dựa theo thủ pháp kiếp trước chế thành đồ uống trà bằng sứ trơn bóng như gương, mỏng như tờ giấy, màu tươi đẹp mà tinh thuần, đặt ở kiếp trước cũng là trân phẩm hiếm thấy, ở thời đại này càng là mặt hàng quý hiếm độc một phần khai thiên tích địa.
Lúc này cao tầng nhân tộc, sử dụng phần nhiều là dụng cụ vàng, ngọc, đồng xanh…, con dân bình thường sử dụng phần nhiều là đồ gốm, đồ gỗ, đồ đá thô lậu, đồ sứ Cơ Hạo chế ra thật sự là chỉ một nhà này có không có chi nhánh khác.
Tiểu thị nữ cẩn thận phân biệt rót một ly trà cho Cơ Hạo cùng Thiếu Ti, tùy tay ở trong nước trà nhỏ hai giọt sương bạc thu thập trên sen xanh của linh hồ. Từng làn hương thanh nhã tản ra, làm người ta vui vẻ thoải mái trong đầu cũng trống trải.
“Thật tốt.” Thiếu Ti đoan trang đặt chén trà ở trên bàn trà, cười tủm tỉm vui vẻ gật đầu: “Thật tốt, thật đẹp, so với đồ ngọc càng hơn một phần tinh xảo đẹp đẽ. Nếu có thể nung lượng lớn mà nói, một bộ đồ trà như vậy, đặt ở Bồ Phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2183816/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.