Tự Hi ở Bồ Phản cũng chỉ có một căn nhà tranh nhỏ, Tự Văn Mệnh ở Bồ Phản dứt khoát ngụ ở trong Vu Điện, hai cha con đều không có địa phương có thể lấy ra đãi khách. Vì thế Cơ Hạo liền hứng lấy nhiệm vụ chiêu đãi, Quỳnh Tuyết cung mở ra toàn bộ, toàn bộ thị nữ người hầu tất cả đều bận rộn hẳn lên, trên vạn bá hậu, mười mấy vạn tùy tùng tề tụ Quỳnh Tuyết cung thoải mái chè chén.
Ngọc tệ như thủy triều chảy ra ngoài, từ trong chợ Bồ Phản đổi về vô số rượu ngon dê núi, trâu béo ngỗng lớn, hương thơm thịt nướng hóa thành sương khói nồng đậm bốc thẳng lên trời, mùi rượu thịt bay ra mấy trăm dặm, hun người ta không uống tự say.
Cơ Hạo mặt mày hớn hở theo phía sau cha con Tự Hi, Tự Văn Mệnh, nhiệt tình hướng toàn bộ bá hậu bọn họ giới thiệu chào hỏi, đồng thời đem thân phận lai lịch bọn họ, ví dụ như nói chỗ đất phong của bọn họ, bọn họ thân thuộc một bộ tộc nào, nhà mình có bao nhiêu người trẻ tuổi ở Vu Điện được trọng dụng… lần lượt ghi tạc trong lòng.
Đây là nhân mạch, nhân mạch khó có được nhất.
Hai cha con Tự Hi và Tự Văn Mệnh xử sự công bằng, công chính, đối đãi người ta rộng lượng, ung dung. Tự Hi nắm giữ chuyện xây dựng công trình trị thuỷ trong thiên hạ, Tự Văn Mệnh thì chưởng quản Vu Điện, hàng năm giao tiếp với bá hậu các đại bộ tộc, cho nên quan hệ cá nhân vô cùng tốt.
Ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2183769/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.