“Được rồi, một chút việc nhỏ, lăn qua lộn lại lâu như vậy, giải tán, giải tán!” Tự Hi từ trong đám người đi ra, rất hào sảng phất phất tay: “Khó được mười năm triều kiến, các lão bằng hữu đã lâu không gặp, uống rượu đi, uống rượu đi!”
Một đám bá hậu nhất thời cười vang, ít nhất có sáu thành bá hậu đồng loạt hướng Tự Hi chắp tay thăm hỏi.
“Sùng Bá nói đúng lắm, trời giá rét, vừa lúc uống rượu.”
“Sai rồi sai rồi, nên là Sùng Hậu rồi!”
“Đúng, đúng, nên là Sùng Hậu, tăng thêm đất phong nha, bữa rượu này nên là Tự Hi lão ca ngươi mời!”
Trong đại điện một mảng hoan hô cười nói, đám đông bá hậu đều chào hỏi với Tự Hi, đối với Vô Chi Kỳ bị đóng băng, cùng với Cộng Công Vô Ưu sắc mặt đen sì, trừ các bá hậu các đại bộ tộc đến từ Bắc Hoang, người khác nào còn có tâm tư quan tâm?
Người sáng suốt đều đã nhìn ra, một lần này là Vô Chi Kỳ tự rước lấy nhục.
Rõ ràng là hắn và Nghiêu Bá Cơ Hạo có mâu thuẫn, lén lút mời sát thủ dị tộc ám sát Cơ Hạo, cùng lúc đó còn điều động thuỷ quân sông Hoài vây công Nghiêu Sơn thành. Nào biết Cơ Hạo thủ đoạn thông thiên, mạnh mẽ tru sát năm thích khách dị tộc Kháng Nguyệt nhất mạch, còn đem thuỷ quân sông Hoài đánh cho toàn quân bị diệt.
Vô Chi Kỳ lão yêu quái này muốn cắn ngược lại một cái, tìm tới Đế Thuấn lên án Cơ Hạo giết con hắn và Ngọc Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2183763/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.