Chương trước
Chương sau
Ở nhân tộc, có truyền thống năm năm một tiểu triều, mười năm một đại triều, trăm năm một triều cận.

Năm năm một tiểu triều, là toàn bộ ‘Bá, hậu’ nhân tộc ở Trung Lục thế giới đều phải đi Bồ Phản triều kiến nhân vương, kính hiến cống phẩm. Mười năm một đại triều, là toàn bộ ‘Bá, hậu’ tứ hoang đại lục, hoặc tự mình tới, hoặc phái sứ giả yết kiến nhân vương.

Về phần trăm năm một triều cận, thì chỉ cần là tộc trưởng, trưởng lão bộ tộc nhân tộc có được đủ thực lực, còn có toàn bộ ‘Bá, hậu’, vô luận thân ở phương nào, vô luận trên tay có công việc cỡ nào, chỉ cần ngươi còn chưa chết, nhất định phải tới Bồ Phản.

Cơ Hạo ở Nghiêu Sơn lăn lộn vài năm, chỉ xây thành đã hao phí gần ba năm thời gian, chải chuốt nội vụ lãnh địa càng tiêu phí hơn một năm, vừa lúc tới cửa ải lớn mười năm một đại triều.

Lãnh thổ hắn ngay tại Trung Lục thế giới, cho nên hắn còn khác với nhân tộc ‘Bá, hậu’ khác nơi tứ hoang, người ta còn có thể đưa ra sứ giả tới Bồ Phản yết kiến, hắn lại là phải tự mình đi Bồ Phản.

Trong phủ đệ Nghiêu Bá, một chiếc xe kéo thật lớn ánh lửa bắn ra bốn phía, dùng xương rồng, vảy rồng trộn lẫn Xích Viêm Thần Thiết đúc thành lơ lửng ở giữa không trung. Mười hai con hỏa hệ giao long kéo xe toàn thân ánh lửa quanh quẩn, có chút xao động bất an phun ra mảng lớn ánh lửa.

Một đám mây lửa bao lấy xe liễn, ở dưới thần lực của mấy vị Vu Vương Chúc Dung thị thúc dục, mây lửa kéo dài tới mười dặm, bên trên đặt chỉnh tề từng chiếc xe ngựa bay đặc chế. Kết giới lửa màu đỏ rực đem toàn bộ xe ngựa bao vây chặt chẽ, xuyên thấu qua cấm chế bán trong suốt có thể nhìn thấy trên xe ngựa đặt chỉnh tề lượng lớn binh khí giáp trụ tỏa ra tinh quang, đặt vô số tinh kim và mỹ ngọc.

Cơ Hạo ở Nghiêu Sơn lập đàn tràng, lệ thuộc trực tiếp hắn có trận, phù, đan ba mạch, trừ ba nhánh này, hắn còn để thân truyền đệ tử La Sơn của A Bảo quản hạt ‘Khí’ chi phân mạch.

A Bảo truyền thụ luyện khí chi đạo tinh diệu dị thường, mạnh hơn so với pháp môn rèn vu bảo, vu khí truyền thống của Vu Điện rất nhiều. Ngắn ngủn vài năm, đàn tràng Nghiêu Sơn lĩnh đã có thể sản xuất lượng lớn quân giới cùng giáp trụ hoàn mỹ. Cơ Hạo chuẩn bị dùng mấy thứ này coi là cống phẩm hiến cho Đế Thuấn.

Lúc Cơ Hạo mang theo Cơ Thiên đi đến cạnh mây lửa, Man Man đã ngồi ở trên lưng một con giao long kéo xe, hai thanh đại chuỳ một trái một phải đặt ở trên sừng giao long.

Nhìn thấy Cơ Hạo, Man Man cười hướng hắn liên tục vẫy tay: “Cơ Hạo, mau lên xe, chúng ta đi Bồ Phản chơi cho vui.”

Cơ Hạo cười hướng Man Man gật gật đầu, từ trong tay áo lấy ra thần trượng khống chế Thiên Địa Đại Trận, lệnh bài khống chế Thập Nhị Nguyên Trần Điên Đảo Loạn Không Trận, nghiêm nghị giao cho Thiếu Ti đứng ở một bên.

“Ta đi Bồ Phản triều kiến nhân vương, sự tình trong nhà, sẽ giao cho muội… Cẩn thận cẩn thận, muội cùng Thái Ti ở trước khi ta trở về, đừng rời khỏi phủ đệ nửa bước, càng phải bảo Chúc Long Viêm bọn họ thời khắc không rời.”

Thiếu Ti nhẹ nhàng cười tiếp nhận thần trượng và lệnh bài, rất tự nhiên vuốt chỉnh áo cho Cơ Hạo, đem hai lọn tóc dài buông trên trán hắn gạt đến sau đầu. Nàng dịu dàng nói: “Có ta ở đây, cứ việc yên tâm.”

Cơ Hạo gật gật đầu, hắn nhìn nhìn trái phải, tám gã đệ tử đàn tràng đồng loạt hướng Cơ Hạo chắp tay thi lễ, sau đó đem một cái mặt nạ tinh xảo đeo ở trên mặt. Thân hình và khí tức bọn họ nhanh chóng xảy ra biến hóa, trong chớp mắt đã biến hóa thành bộ dáng tám vị Vu Đế Chúc Dung thị phái tới đóng ở Nghiêu Sơn.

“Đại nhân, bọn mạt tướng đi tuần thành!” Tám vị đệ tử đàn tràng biến ảo Vu Đế đồng loạt quát to một tiếng, mang theo một đám chiến sĩ tinh nhuệ bước ra khỏi phủ đệ Nghiêu Bá.

Cơ Hạo hướng bốn người bọn Chúc Long Viêm lưu thủ Nghiêu Sơn thành nhìn thoáng qua. Bốn người đồng loạt gật đầu, sải bước ầm ầm tới trên tường thành phủ đệ Nghiêu Bá, mang theo sĩ tốt tinh nhuệ theo tường thành tuần thú từng vòng một.

Nếu có ai chú ý quan sát động tĩnh phủ đệ Nghiêu Bá, thì nhất định sẽ phát hiện, mười hai vị Vu Đế bên người Cơ Hạo đều ở lại trong Nghiêu Sơn thành, không có một Vu Đế theo Cơ Hạo hướng tới Bồ Phản yết kiến nhân vương.

“Ta cũng xuất phát.” Thân hình Cơ Hạo nhoáng lên một cái bay lên mây lửa. Cơ Thiên, Cơ Địa bọn hai mươi bốn gã thân vệ vội vàng theo sát ở phía sau Cơ Hạo đứng trên mây lửa. Tám vị Vu Đế Chúc Dung thị phái tới thì sau khi hướng Thiếu Ti chắp tay hành lễ, bước vào trong cái xe liễn lớn nhất kia biến mất không thấy.

“Ủa? Cần cẩn thận như vậy sao?” Man Man khó hiểu nhìn Cơ Hạo và Thiếu Ti: “Ai dám tìm chúng ta gây sự?”

Thiếu Ti đến bên người Man Man, dùng sức nắm bàn tay nhỏ của Man Man, trong mắt hiện lên một mảng hàn quang: “Chung quy phải cẩn thận mới tốt. Dù sao, kẻ địch của chúng ta rất nhiều rất nhiều. Man Man, ở Bồ Phản, phải luôn theo Cơ Hạo. Đừng để một mình hắn đi nơi không nên đi.”

Cơ Hạo kéo kéo khóe miệng, thịt trên mặt giật giật một phen.

Man Man đã hiểu bảy tám phần, còn có hai ba phần mơ mơ màng màng nhìn Thiếu Ti, nghiêm túc gật gật đầu: “Ừm, ta sẽ không để nữ nhân khác tới gần hắn nửa bước. Ha ha, không có ai có thể cướp đi Cơ Hạo!”

Cơ Hạo rốt cuộc không chịu nổi. Man Man và Thiếu Ti trước mặt nhiều người như vậy mặt thảo luận đề tài như vậy, điều này làm hắn đường đường Nghiêu Bá về sau thống ngự cấp dưới như thế nào? Ho khan vài tiếng, Cơ Hạo hướng tới Thiết Lang phụ trách khống chế xe liễn quát to một tiếng: “Thiết Lang, xuất phát, đi Bồ Phản!”

Thiết Lang đã thành đầu mục thân binh của Cơ Hạo vui vẻ rống lớn một tiếng, cầm lên một cây thiết bổng hung hăng gõ một cái ở trên đầu một con giao long, mười hai con giao long phun lửa, kéo xe liễn thật lớn bay lên trời, trong nháy mắt đã bay lên trên cao trăm dặm.

Giao long kéo xe liễn vừa động, cả mảng lớn mây lửa sau xe liễn cũng động theo.

Ba ngàn tinh binh Chúc Dung thị, ba vạn phó binh Ám tộc Trát Mộc thống lĩnh đứng chỉnh tề ở trên mây lửa, một đám ngẩng đầu ưỡn ngực bảo vệ những cỗ xe đó, được mây lửa nâng lên trời cao.

Mây lửa quay quanh Nghiêu Sơn thành xoay ba vòng, Cơ Hạo đứng ở trên xe liễn hướng xuống mấy người Thiếu Ti, Thái Ti, Vũ Mục, Phong Hành phía dưới trong phủ đệ Nghiêu Bá phất phất tay, sau đó mười hai con giao long cùng cất tiếng rống dài, tốc độ xe liễn chợt nhanh hơn, một chuỗi mây lửa xé rách mây mù nồng đậm trên trời, kéo theo một chuỗi ánh lửa dài trăm dặm, nhanh chóng hướng về Bồ Phản bay đi.

Cơ Hạo đứng ở trên xe liễn, xoay người hướng chiến sĩ nhà mình phía sau, nhất là phó binh Ám tộc Trát Mộc quản lý răn dạy: “Đây là lãnh địa Nghiêu Bá ta, đời này lần đầu tiên yết kiến nhân vương. Ở Bồ Phản, giữ nghiêm quy củ, đừng gây chuyện.”

Hai vị Vu Vương quản lý ba ngàn tinh binh Chúc Dung thị, còn có Trát Mộc cùng với tướng lĩnh Ám tộc dưới trướng hắn cùng lên tiếng đồng ý.

Cơ Hạo gật gật đầu, trầm giọng nói: “Nhưng, nếu có ai chủ động trêu chọc các ngươi… cứ việc buông tay xử lý hắn cho ta. Khiêu khích sinh sự bình thường, cứ việc đánh gãy tay chân bọn họ; nếu bọn họ có hành động quá phận hơn, đánh chết cũng không sao, ta tự nhiên tìm người chủ trì công đạo cho các ngươi!”

Quanh thân Cơ Hạo ánh lửa hừng hực, dưới làn da trơn bóng như hồng ngọc có thể thấy được vô số điểm sáng thật nhỏ lóe lên.

Toàn thân quán thông toàn bộ mạch lạc, toàn bộ vu huyệt trên toàn bộ mạch lạc đều mở hết, lần này tới Bồ Phản, Cơ Hạo còn muốn hướng Tự Văn Mệnh và Tự Hi lãnh giáo, từ Đại Vu đỉnh phong tấn thăng Vu Vương, cái gọi là tìm kiếm bản mạng vu tinh rốt cuộc là chuyện gì?

Trên tu luyện nguyên thần đã có thành tựu nhất định, Cơ Hạo sốt ruột đột phá trở thành Vu Vương, có được lực lượng cường đại hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.