A Bảo không đuổi giết Nghệ Thần, chỉ nhìn bóng lưng Nghệ Thần chạy trốn liên thanh cười lạnh.
Nghệ Thần điên cuồng chạy trốn, dùng hết toàn thân khí lực chạy trốn, cuồng phong gào thét, một đôi cánh chim do gió lốc màu xanh ngưng tụ thành từ sau lưng hắn mở ra, quấy cuồng phong đầy trời, mang theo hắn xông lên trời cao, trong cái búng ngón tay có thể chạy hơn ngàn dặm.
Chật vật chạy trốn ước chừng hơn nửa canh giờ, đã chạy ra khỏi lãnh địa Nghiêu Sơn một khoảng cách rất dài, Nghệ Thần lúc này mới phun ra một ngụm máu, rất thê lương kêu đau vài tiếng. Vu Đế tinh huyết thúc đẩy, xương ngực sụp đổ của hắn cấp tốc khép lại, rất nhanh toàn bộ ngoại thương đều biến thành hư không.
“Bảo đạo nhân thật đáng sợ!” Nghệ Thần kinh hãi quay đầu nhìn phương hướng Nghiêu Sơn một cái.
Một lực lượng khổng lồ đột nhiên từ trong núi lớn phía trước hung mãnh ập tới, lực lượng khủng bố túm chặt Nghệ Thần, như một người khổng lồ bắt được một con chim nhỏ, túm hắn nhanh chóng hướng góc nào đó của núi lớn bay đi.
Nghệ Thần sợ liên thanh thét chói tai, lực lượng giam cầm thân thể hắn cường đại vô cùng, mặc cho hắn điên cuồng giãy dụa, không thể động đậy chút nào. Cái gọi là lực lượng cường đại của đỉnh phong Vu Đế, trước mặt lực lượng khổng lồ này chỉ như con kiến.
Trong giây lát Nghệ Thần bị kéo đến trong một hõm núi nhỏ hoang vắng, còn chưa chờ hắn thấy rõ động tĩnh xung quanh, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2183692/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.