Thiếu nữ làn da trắng nõn, tóc dài ngang eo, khuôn mặt như một bức tranh thủy mặc núi rừng, một mùi thơm thanh tú nồng đậm xen lẫn bách hoa phả vào mặt, làm người ta từ xa nhìn nàng một cái trong lòng chợt mềm nhũn.
Quần áo của nàng rách nát, một cái váy dài màu trắng vốn thật tốt bị xé ra thật nhiều lỗ thủng, lộ ra từng mảng lớn da thịt trắng nõn. Gió tuyết lạnh thấu xương, làn da thiếu nữ lộ ra ngoài bị lạnh phát xanh, lại chợt có thêm vài phần cảm giác điềm đạm đáng yêu.
Gió từ phía sau thiếu nữ thổi tới, giáp mặt thổi đến trên người Cơ Hạo, Cơ Hạo liền ngửi thấy một mùi thơm nồng đậm.
Gần như mùi hoa, mùi hoa như mẫu đơn, hoa hồng say lòng người mà nồng đậm, là mùi thơm của cơ thể tự nhiên có trên thân thiếu nữ. Cơ Hạo không cẩn thận hít một ngụm hương thơm vào, nhất thời cảm thấy vui vẻ thoải mái từng đợt.
Thiếu nữ xinh đẹp như thế, càng mang theo mùi thơm của cơ thể kinh thế, Cơ Hạo không khỏi mắt sáng lên nhìn về phía đại hán râu xồm: “Nữ nhân này, từ đâu mà đến?”
Đại hán râu xồm ưỡn ngực, ngạo nghễ nói: “Cướp được!”
Cơ Hạo nhất thời nghẹn lời. Thằng cha này nói chuyện thanh âm vang dội, lúc nói thiếu nữ này là bọn hắn cướp được, lại còn một bộ dáng đúng lý hợp tình. Hắn ngẩng đầu, vẻ mặt thiên kinh địa nghĩa nói: “Nửa tháng trước, đi ngang qua một bộ lạc nhỏ, cướp sạch lương thực cùng gia súc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2183670/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.