La Sơn lơ lửng cách mặt đất một trượng, ở phía dưới thân thể hắn, mười ngọn đèn ba lớn bảy nhỏ xếp thành hình chữ Nhất, ngọn lửa màu xanh lục nhạt phát ra cả mảng lớn ánh biếc, chiếu nước mưa rơi xuống trong trăm trượng đều biến thành màu xanh lục.
Thái Ti cầm cốt trượng, vòng quanh La Sơn xì xồ niệm tụng chú ngữ, đồng thời nhảy múa như động kinh. Theo hắn nhảy lên, từng làn gió âm không biết từ nơi nào chảy ra, xoay tròn xông lên trời cao, mưa trên trời rơi xuống bị gió xoáy cuốn liền trở nên lộn xộn, giọt mưa va chạm cùng một chỗ nổ tung, không trung liền bịt kín một tầng hơi nước nồng đậm.
Trên thân thể nhỏ gầy yếu non nớt của La Sơn, vết thương to bằng nắm tay xuyên qua ngực, xuyên thấu qua vết thương có thể nhìn thấy trái tim hắn bị nổ vỡ nát, ngay cả bộ phận khác phụ cận cũng bị phá hủy không ít.
Một mũi tên lấy mạng, cho dù đối với một đứa bé bảy tuổi cũng không lưu tình chút nào, La Sơn có một bá phụ tốt, phụ thân hắn có một huynh trưởng tốt.
“Sư huynh, muốn chuộc hồn thành công, trên thân thể không thể có nửa điểm vết thương.” Cơ Hạo vô kế khả thi nhìn A Bảo: “Chúng ta là không có năng lực này. Đứa bé này, đã chết một ngày một đêm, trên người nửa điểm sinh cơ cũng không còn.”
A Bảo gật gật đầu, trầm giọng nói: “Dựng dậy người chết chính là thuật nghịch thiên, trái ngược bổn môn thanh tịnh tiêu dao, đệ tử bổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2183627/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.