Chương trước
Chương sau
Bồ Phản, Vu Điện, bí điện trung tâm.

Đại điện dài rộng vài dặm toàn thân dùng nham thạch màu đen, trên bức tường thô ráp không có nửa điểm trang trí, trong đại điện trống rỗng không thấy bất cứ cây cột nào, hoàn toàn dựa vào lực lượng vu trận chống đỡ khung đỉnh cao tới trăm trượng.

Vô số minh châu to bằng nắm tay được khảm ở trên trần nhà, châu quang như tuyết chiếu đại điện sáng sủa.

Trong điện phủ dựng sừng sững mấy chục cái lô đỉnh to nhỏ, vu hỏa màu xanh lục hừng hực, trong lô đỉnh nước thuốc quay cuồng, mùi thuốc nồng đậm ngưng tụ thành sương trắng mắt thường có thể thấy được, chồng chất thật dày ở trên sàn ước chừng hơn ba thước.

Một dãy đài đá màu đen xếp chỉnh tề ở dưới chân tường, trên một hàng đài đá bày thi thể Doanh Vân Bằng bọn mấy trăm trưởng lão bộ tộc. Mọi người đều bị lột sạch sẽ, lông cũng bị cạo sạch, lộ ra thân thể tản ra thanh quang, giống như lưu ly màu xanh hầu như bán trong suốt của bọn họ.

Gần ngàn vu sư mặc trường bào màu trắng vây quanh ở cạnh những đài đá đó, cầm dao sắc, cẩn thận cắt ra thân thể đám người Doanh Vân Bằng, từng kinh lạc, từng kinh lạc mổ ra, phân tích một bắp thịt, một bắp thịt. Lại có người lấy nội tạng bọn họ, đặt ở trong khay bằng ngọc một bên, cẩn thận phân tích rõ từng chút một các loại biến hóa trong đó.

Còn có rất nhiều vu sư áo bào trắng cầm vật đựng thủy tinh trong suốt chế thành, đem tổ chức cơ thể nhỏ bé lấy ra từ trong cơ thể bọn Doanh Vân Bằng ngâm ở trong các loại dược tề, thông qua dược tề biến hóa, phán đoán bọn họ hay không bị một số kỳ độc nào đó xâm hại hay không.

Trong tiếng ‘ken két’, xương cốt một bàn tay Doanh Vân Bằng bị bóc ra. Toàn bộ da thịt, mạch máu, kinh lạc tay trái hắn đều bị bóc ra, chỉ còn lại có xương bàn tay màu xanh nhạt gần như hoàn toàn trong suốt.

Một lão vu sư đang cầm xương bàn tay Doanh Vân Bằng, rất nhanh đi tới trong góc đại điện.

Bàn tay nhẹ nhàng run lên, xương bàn tay Doanh Vân Bằng liền phân tán thành mấy chục khối, các vu sư chờ ở đây phân biệt nhặt lên một cái xương, bắt đầu tiến hành các loại thực nghiệm phá hủy bạo lực.

Đao bổ, rìu chém, liệt hỏa thiêu đốt, huyền băng đông lạnh, ngâm nọc độc, axit tẩy luyện, trọng chùy oanh kích, sấm sét bổ loạn. Các vu sư dùng mấy trăm loại phương pháp tiến hành thí nghiệm đối với xương ngón tay này, cuối cùng kết quả nhanh chóng hội tụ ở cùng một chỗ.

Đế Thuấn, Tự Văn Mệnh… một đám cao tầng nhân tộc lẳng lặng đứng ở cửa chính bí điện, từng phần kết quả thí nghiệm không ngừng tập hợp lại, giao tới trong tay Đế Thuấn. Đế Thuấn cầm các kết quả thí nghiệm đó lần lượt lật xem, sắc mặt càng lúc càng nghiêm túc, càng lúc càng khó coi.

Tự Văn Mệnh đám trọng thần nhân tộc lần lượt tiếp nhận kết quả thí nghiệm, nhìn thấy số liệu nhận được bên trên đối với thi thể Doanh Vân Bằng bọn mấy trăm trưởng lão bộ tộc sau khi tiến hành thí nghiệm, sắc mặt bọn họ cũng đều trở nên cực kỳ quái dị.

Thực nghiệm chứng minh, cường độ thân thể bọn Doanh Vân Bằng trở nên cực kỳ cường đại, so với cường độ thân thể tu vi thực tế bọn hắn nên có tăng lên ít nhất gấp mười.

Ví dụ như nói Doanh Vân Bằng. Hắn chỉ là tu vi cấp Vu Vương đỉnh phong, nhưng cường độ thân thể hắn đã đủ để chống đỡ với Vu Đế vừa mới đột phá, đồng thời trên kháng tính đối với cường toan, độc, lôi điện, hỏa diễm… các lực lượng, thân thể Doanh Vân Bằng so với Vu Đế bình thường còn mạnh hơn mấy lần.

Nhất là đối với các loại vu lực mặt trái, ví dụ như nói tử khí, oán khí, cửu âm chi khí… các lực lượng, cùng với kháng tính các loại vu pháp nguyền rủa, thân thể bọn Doanh Vân Bằng so với Vu Đế bình thường cao hơn gấp trăm lần trở lên.

Nói cách khác, thân thể bọn Doanh Vân Bằng tùy tiện một cái linh bộ kiện, cũng có thể sử dụng như bảo vật trừ tà.

Đem thi thể Doanh Vân Bằng treo ở nơi đó, âm quỷ, tinh quái… bình thường trong phạm vi trăm dặm cũng không dám tới gần. Yêu quái quỷ quái hơi chạm phải thân thể bọn họ sẽ bị một lực lượng khổng lồ đốt thành tro.

Mà cốt tủy bọn Doanh Vân Bằng cũng đã xảy ra biến hóa kỳ dị, cốt tủy bọn họ biến thành vật dạng cao dinh dính, vật dạng cao như ngọc tủy. Những vật dạng cao đó tràn ngập một loại lực lượng thuần dương cương mãnh, các vu sư dùng mấy con âm quỷ mấy ngàn năm làm thí nghiệm, một con âm quỷ cực kỳ hung mãnh bị mạnh mẽ cho ăn một giọt vật dạng cao từ trong cốt tủy Doanh Vân Bằng lấy ra, liền tức khắc bị đốt thành tro bụi.

Hình thể âm quỷ đốt thành tro bụi, nhưng quỷ khí tà lực toàn thân hắn lại ngưng tụ thành một viên bảo châu long lanh to bằng nắm tay.

Trong viên bảo châu long lanh này không chứa bất cứ quỷ khí tà lực nào, mà là tràn ngập năng lượng tinh thuần, có thể thay thế vu tinh dùng để tu luyện, hoặc là dùng để điều khiển con rối, bố trí vu trận…

Càng làm lòng người kinh hãi hơn là, đầu óc bọn Doanh Vân Bằng cũng đã xảy ra biến dị kỳ dị.

Đầu óc bọn họ đã không có nếp gấp não phức tạp như người thường, mà là biến thành một mảng long lanh như bảo ngọc bảo châu. Màu sắc óc bọn họ biến thành màu xanh nhạt, thoạt nhìn như một viên đá quý màu xanh.

Sau khi tiến hành cắt đối với đầu óc bọn họ, mở ra một tầng lá mỏng mềm dẻo tầng ngoài, bên trong đầu óc bọn Doanh Vân Bằng liền như cốt tủy bọn họ, biến thành vật dạng cao dinh dính ẩn chứa năng lượng kỳ dị. Chỉ là vật dạng cao trong đầu bọn họ càng thêm dinh dính, mang theo một tia hương vị kỳ dị cùng loại với Long Tiên Hương, hơn nữa mỗi một giọt vật dạng cao đều cực kỳ nặng nề, mật độ so với sắt thép còn lớn hơn gấp trăm lần.

Ngoài ra, cơ nhục, kinh lạc, mạch máu, nội tạng bọn họ, đều đã xảy ra ‘kết tinh hóa’ kỳ dị nào đó, thân thể bọn họ như trải qua một số sự luyện hóa kỳ diệu nào đó, từ thân thể máu thịt biến thành tồn tại nửa máu thịt, nửa đá quý nào đó.

Kết cấu thân thể như vậy, cùng lúc làm bọn họ có được phòng ngự thân thể càng thêm cường đại, lực lượng, tốc độ phản ứng, sự nhanh nhẹn, cùng với số lượng vu lực trong từng vu huyệt có thể cất chứa, tốc độ vu lực lưu chuyển ở trong kinh lạc bọn họ, tất cả đều được tăng lên thật lớn.

“Đương nhiên, phát hiện quan trọng nhất là!” Một lão vu sư già nua dị thường, bước chân tập tễnh run rẩy giơ lên một khối sọ từ trên người Doanh Vân Bằng lấy xuống. Trên xương sọ màu xanh, cả mảng lớn hoa văn hoa sen rõ ràng có thể thấy được.

“Hoa văn hoa sen!” Lão vu sư sụp mí mắt, lạnh lùng nói: “Đế Thuấn, hoa văn hoa sen, điều này làm ta nhớ tới thật lâu thật lâu trước kia, khi ta còn là một tiểu học đồ của Vu Điện, ở trong một tàn quyển từng đọc được mấy thứ.”

“Một tàn quyển nào?” Tự Văn Mệnh trầm giọng đặt câu hỏi.

Lão vu sư nhìn Tự Văn Mệnh, nặng nề nói: “Chính là các tàn quyển bị liệt vào cấm kỵ. Năm đó ta không phải cố ý vi phạm lệnh cấm, ta bị trưởng lão khi đó phái đi sửa sang lại cấm điện… Trong lúc vô ý đọc được… Linh? Là bọn hắn sao? Tiên thiên linh tộc, một số người trong bọn họ, tu luyện có thành tựu ấn ký đều là liên hoa ấn!”

Sắc mặt Đế Thuấn chợt biến thành một mảng đỏ tím. Hắn nghiến răng, từng sợi gân xanh trên trán đột nhiên lồi lên.

Tự Văn Mệnh nhíu mày. Hắn hướng Đế Thuấn trầm giọng nói: “Ngài đã mời Minh đạo nhân ra tay, Đông công, Tây mỗ cũng xuất hiện, như vậy…”

Đế Thuấn dùng sức siết chặt nắm tay, thanh âm trở nên vô cùng khàn khàn:

“Minh đạo nhân với nhân tộc ta, cũng không có uy hiếp quá lớn; Đông công, Tây mỗ, thời thái cổ, giao hảo với nhân tộc ta, bọn họ tái hiện thế gian, cũng không lo.”

“Ta sợ hãi, là những người năm đó ở đỉnh trụ trời, do ngũ phương thiên đế làm chứng, ký tên khế ước!”

Tự Văn Mệnh trầm mặc một lúc lâu, lạnh nhạt nói: “Đi xem Phượng Tam trưởng lão, có phát hiện gì hay không.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.