Chương trước
Chương sau
Bốn chiến sĩ Già tộc khiêng trọng thuẫn, lao tới cạnh thi thể lão nhân Tu tộc bị Cơ Hạo chém giết, bảo vệ chặt chẽ ba sợi dây thơm thiêu đốt. Bọn hắn cũng đều biết vu độc của Vũ Mục lợi hại, cũng không dám để cho ba sợi dây thơm bảo mệnh này tắt.

Chiến sĩ Già tộc còn lại như gặp đại địch, dựa theo quân trận chính thức nhất đẩy mạnh đội ngũ, hàng thứ nhất xếp ra tường khiên, hàng thứ hai, thứ ba, thứ tư xếp trường mâu, phía sau binh sĩ cận chiến theo sát tay cầm đại đao trọng kiếm và đại phủ, hai cánh có cung thủ chạy, hơn một ngàn chiến sĩ Già tộc nghiễm nhiên đem mấy người bọn Cơ Hạo coi là trên vạn đại quân nhân tộc.

Cơ Hạo hít sâu một hơi, tinh huyết trong cơ thể dâng trào, thương thế một rìu vừa rồi mang đến đã khỏi hẳn.

Nhìn tường khiên phía trước từng bước tới gần, Cơ Hạo nhếch miệng cười, quay người một cước đem Vũ Mục đạp ra ngoài. Vũ Mục phát ra một tiếng kêu quái dị, sau khi bay lên cao mười mấy trượng, thân thể đột nhiên biến mất ở trong không khí, trong nháy mắt tiếp theo hắn xuất hiện ở cạnh tế đàn, vừa vặn rơi ở trước mặt Man Man.

Thân thể Đế Sát, Đế Sa và Đế Nhất chợt run lên, kinh hãi nhìn về phía vị trí Vũ Mục biến mất cùng xuất hiện.

Giữa hai vị trí, có khoảng mười trượng di chuyển vị trí, nói cách khác, bọn Cơ Hạo ở trên đảo cát bố trí trận pháp kỳ dị trước, những cảnh tượng bọn hắn chứng kiến, rất có thể là ảo ảnh hư vô.

Đế Nhất khẽ lật bàn tay, một ngọc phù to cỡ nắm tay xuất hiện ở trong tay. Ngón tay bóp vỡ ngọc phù, một đạo thần quang màu máu bắn nhanh ra, nặng nề đánh xuống đất, bùng nổ mấy ngàn đạo phù văn lớn nhỏ nổ lung tung đầy trời.

Trong tiếng ‘Bốp bốp’ phù văn nổ tung, trong mặt đất cùng không khí dập dờn cả mảng lớn gợn sóng màu máu. Nhưng tế đàn không chút sứt mẻ, thân hình Man Man, Thiếu Ti, Thái Ti, Vũ Mục cũng chưa có chút biến hóa.

Cơ Hạo lớn tiếng cười lên: “Trận pháp? Nơi này quả thực có trận pháp, chỉ xem các ngươi có thể phá trận hay không!”

Đế Nhất không biết làm sao hét lên: “Vì sao không tìm thấy bất cứ dấu vết nào bọn hắn bố trí trận pháp? Có mai phục? Nơi này là cạm bẫy sao? Đế Sát, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

Đế Sát, Đế Sa cũng có chút rối loạn đầu trận tuyến, không đúng, cho dù là những vu trận loại khổng lồ quy mô siêu lớn, dùng núi sông bày trận đó của Vu Điện, ở dưới Huyết Nguyệt thần lực chí cao vô thượng, cũng không có khả năng không có bất cứ dấu vết nào.

“Mặc kệ nhiều như vậy, không cần kinh hoảng! Tiểu tử này chỉ ở đây, bắt lấy hắn!” Đế Sát chỉ vào Cơ Hạo phẫn nộ quát: “Bắt lấy hắn, cái gì trận pháp, cái gì cạm bẫy, cái gì mai phục cũng không có tác dụng!”

Nằm ở trong đống cỏ, Vũ Dư đạo nhân lười nhác lật người, tay trái chống đầu, liếc mắt nhìn chiến sĩ Già tộc sau khi bày trận từng bước tới gần.

Quỷ dị là, Vũ Dư đạo nhân người sống sờ sờ như thế nằm ở trong đống cỏ, cách bọn chiến sĩ Già tộc đó không đến mười bước, bọn Cơ Hạo và Man Man khẽ quay đầu là có thể nhìn thấy Vũ Dư đạo nhân, nhưng đám chiến sĩ Già tộc kia, lại không có một ai chú ý tới Vũ Dư đạo nhân.

Không chỉ có thế, Đế Sát, Đế Nhất, Đế Sa, thậm chí trận sư Tu tộc trong núi rừng xa xa nắm giữ toàn bộ đại trận màu máu, cũng đều xem nhẹ Vũ Dư đạo nhân tồn tại. Vũ Dư đạo nhân giống như một lá cây cỏ lau không bắt mắt, trốn ở trong bụi cỏ lau rậm rạp, là tự nhiên như thế, hài hòa hòa hợp một thể với hoàn cảnh bốn phía.

Mang theo ý cười nhạt, Vũ Dư đạo nhân hướng Man Man phất phất tay: “Tiểu nha đầu bạo lực, thử xem chùy của ngươi dùng tốt không. Ngươi không cần rời khỏi tế đàn, thử mấy chiêu nho nhỏ bần đạo lưu lại ở bên trong đi!”

Cơ Hạo tò mò nhìn nhìn Man Man. Vũ Dư đạo nhân để lại trò nhỏ ở trong chùy của Man Man?

Man Man hưng phấn hét to một tiếng, hai tay dùng sức vung lên, chợt nghe ‘Phành phành’ hai tiếng nổ lớn, hai cây chùy hoa sen vừa mới bay ra khỏi tay, đã lập tức bùng nổ ở trong không khí dòng khí màu trắng trực tiếp biến mất.

Trong tiếng ‘Thùng thùng’, hai gã chiến sĩ Già tộc chiều cao bốn thước có thừa, hai tay nâng tường khiên hạng nặng dày tới ba thước, đi ở hàng đầu tiên của quân trận thân thể kịch liệt lay động một phen. Tường khiên trong tay bọn hắn thiên chuy bách luyện, khắc nổi rậm rạp mấy ngàn phù văn tuôn ra ánh sáng loá mắt, phân biệt bị một thanh chùy trong tay Man Man đánh trúng.

Thân thể hai chiến sĩ Già tộc loạng choạng một cái, sau đó liền dừng bước.

Đồng bạn phía sau bọn hắn phẫn nộ gào thét, dùng sức đẩy thân thể bọn hắn, đồng bạn hai bên bọn hắn cũng bị ép dừng bước, khó hiểu nhìn bọn hắn. Đòn nặng vừa rồi phát ra tiếng vang tuy đáng sợ, nhưng nói như thế nào cũng chỉ là hai cây chùy nhìn qua không thu hút thế nào, chỉ to bằng đầu người bình thường!

Đối với các chiến sĩ Già tộc này mà nói, hai thanh chùy trong tay Man Man so với thân thể cao lớn của bọn hắn là nhỏ bé như thế.

Hơn nữa thân hình Man Man là nhỏ nhắn đáng yêu như thế, nàng có thể có bao nhiêu khí lực? Nàng ném chùy có thể nặng nề bao nhiêu?

“Ngu xuẩn! Đi tới! Đi tới!! Đi tới!!!” Đế Sát phẫn nộ rít gào: “Bắt lấy Cơ Hạo, bắt sống cho ta!”

Trong khe hở giáp trụ của hai chiến sĩ Già tộc đột nhiên có lượng lớn máu phun ra, vang ‘thùng thùng’ hai tiếng, bọn hắn mềm nhũn quỳ rạp xuống đất, một chút tiếng động cũng không có. Sau đó tiếng vỡ vụn chói tai không ngừng vang lên, trọng thuẫn trên tay bọn hắn, giáp trụ trên người bọn hắn, đồng thời nứt ra vô số vết nứt nhỏ như sợi tơ, dày đặc như mạng nhện.

Tiếng vang ‘Đinh đinh đang đang’ không ngừng, vô số mảnh vỡ kim loại bong ra, hai khối tường khiên dày tới ba thước, cao năm thước, rộng ba thước, cứ như vậy không ngừng vỡ thành mảnh vỡ to bằng ngón cái, sau đó từ to bằng ngón cái phân giải thành to bằng đậu tương, tiến tới nứt thành to bằng đậu xanh. Cuối cùng hai khối trọng thuẫn thiên chuy bách luyện thế mà lại vỡ nhỏ như hạt cát, gió thổi qua liền lả tả bay lên.

Giáp trụ trên người hai chiến sĩ cũng như thế, sau khi vỡ thành tro bụi nhỏ bé nhất, lộ ra thân hình mềm nhũn của hai người.

Man Man ném phi chùy, đơn thuần dựa vào man lực của Man Man, cùng với trọng lượng đáng sợ của hai thanh chùy, thế mà cách tấm khiên thật dày, trực tiếp làm vỡ nát toàn bộ cốt cách cùng nội tạng trong cơ thể hai chiến sĩ Già tộc, trực tiếp đem bọn hắn đánh chết tươi!

“Huyết Nguyệt vĩ đại chí cao tại thượng! Nữ nhân này là quái thai gì?” Đế Nhất kinh sợ rống lớn một tiếng: “Mẫu long hình người sao?”

Man Man phẫn nộ kêu la lên: “Các ngươi mới là loại đại xà mọc móng vuốt đó! Man Man, chính là Man Man!”

‘Vù vù’ hai tiếng, đại chuỳ của Man Man bay trở về trong tay nàng, Man Man buồn bực vung lên cánh tay nhỏ nhắn, hung hăng đem chùy ném mạnh ra.

Lại là hai tiếng nổ vang, hai khối trọng thuẫn vỡ vụn, hai chiến sĩ Già tộc bị chấn động đến mức ngã xuống đất mà chết.

Phi chùy hầu như là nháy mắt lóe lên về tới trong tay Man Man, mặt mày hớn hở Man Man vung chùy, lại một lần nữa ném ra.

Phi chùy màu đỏ lóng lánh ánh lửa loá mắt, kéo trong không khí mang theo vô số cái đuôi ánh sáng hoa lệ như sao băng. ‘Vù vù’, ‘Phành phành’, ‘Thùng thùng’, ‘Phốc phốc’, tiếng vang kỳ quái không ngừng truyền đến, thời gian ngắn ngủn vài hơi thở, trên trăm chiến sĩ Già tộc bị phi chùy của Man Man đập tan xương nát thịt.

Càng có mấy cung tiễn thủ giáp trụ trên người khá yếu ớt, bọn họ cả người lẫn giáp trụ, bị phi chùy đập thành một vũng máu bắn tung tóe.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.