Cơ Hạo về tới lều trại chỗ đội ngũ nhà mình.
Trong lều trại, Vũ Mục và Thái Ti vẫn duy trì tư thế vừa rồi ngủ say. Man Man ném đại chuỳ ở một bên, trên đất còn vứt lung tung nhiều vật không hiểu tản mát ra nhiệt lực cuồn cuộn, nàng và Thiếu Ti cũng không biết chạy đi nơi nào.
Chỉ là ở trên ba phiến đá tận cùng bên trong lều trại, trải lên ba khối da bụng hỏa long mềm mại. Loại da thuộc trân quý này dày tới ba tấc, mềm mại, cực kỳ co dãn, đồng thời ngăn cách hơi nước, lại có thể tự phát tản mát ra sự ấm áp nhàn nhạt, dùng ở trên cắm trại quả thực có thể xưng là xa xỉ.
Ba phiến ngọc nho nhỏ đặt chỉnh tề ở trên phiến đá, nhìn chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo bên trên, hiển nhiên ra từ tay Man Man.
‘Thiếu Ti’, ‘Man Man’, ‘Cơ Hạo’!
Man Man đem mình an bài ở vị trí trung gian, một trái một phải phân biệt là địa bàn của Thiếu Ti và Cơ Hạo, hơn nữa nàng đem Cơ Hạo an bài ở tận cùng bên trong lều trại.
“Tiểu nha đầu này!” Cơ Hạo lắc đầu, nhìn Vũ Mục và Thái Ti ngủ say có chút thương hại lắc lắc đầu. Ai bảo các ngươi không làm tốt quan hệ với Man Man tiểu phú bà này, hiện tại ngay cả miếng da tốt để ngủ cũng không có.
Vũ Mục ít nhiều còn có tấm da gấu chống đỡ, Thái Ti… là trực tiếp ghé vào trên phiến đá cứng rắn.
Đi đến bên người Thái Ti, Cơ Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2183291/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.