Hai con bọ cạp vàng thật lớn lưng mọc cánh màng từ từ bay lên, đem thanh niên Ngu tộc mở miệng đầu hàng từ trong trùng hải lôi ra.
Thằng cha xui xẻo này sợ tới mức môi tím mặt xanh, mang theo chất lỏng có mùi lạ theo bảo vệ đùi của chiến giáp hoa lệ không ngừng nhỏ xuống. Mười mấy con rết hình thù kỳ lạ quấn ở trên thân hắn, giáp trụ trên thân hắn đã bị cắn ra mấy chục cái lỗ thủng lớn, có mấy con bọ ngựa bảy màu, đã có non nửa thân thể chui vào trong cơ thịt ngực hắn, đao chân sắc bén đang hung hăng cắt máu thịt hắn.
Khó trách hắn mở miệng đầu hàng, xem vị trí mấy con bọ ngựa bảy màu kia, nếu hắn mở miệng muộn chút nữa, đám bọ ngựa đó đều sẽ chui vào trái tim hắn.
“Đế Tị Lâm đại nhân! Không, không thể đầu hàng! Gia tộc ngài, cha mẹ ngài, đều sẽ hổ thẹn!” Một vị chiến sĩ Già tộc cao gần năm thước khàn giọng rít gào, hắn rống lớn, tiếng gầm cuồn cuộn làm vỡ nát thân thể mấy chục vạn con sâu bọ ở phụ cận: “Quyền vị của ngài, tất cả quyền bính của ngài ở gia tộc, cũng sẽ bị cướp đoạt!”
Đế Tị Lâm thở hổn hển bắt đầu mắng: “Đồ ngu xuẩn, không đầu hàng, các ngươi muốn nhìn ta chết sao? Ngu xuẩn, đầu hàng chỉ là một loại chiến thuật thủ đoạn, gia tộc sau khi chuộc ta, ta tự nhiên sẽ lập quân công, rửa sạch sỉ nhục của ta!”
Trùng hải thật dày mấp máy, Đế Tị Lâm cũng không thấy rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2183240/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.