“Thuốc, thuốc, thuốc cứu mạng!”
Trong màn mưa nồng đậm, Cơ Hạo cõng Man Man toàn thân nóng rực, thật cẩn thận leo lên trong cành lá rậm rạp.
Một gốc Khiên Cơ Đoạn Tục Thảo, một dây Bách Chương Thiên Kim Đằng, ba đóa hoa Hổ Nha Lam Oa… Mùa mưa là cái phiền toái lớn, không chỉ có các loại động vật, ngay cả dược thảo ngày thường tương đối thoải mái có thể tìm được, cũng rất thần kỳ mai danh ẩn tích.
Chỉ có ở phía dưới đại thụ cành lá cực kỳ rậm rạp, ở nơi nước mưa không thể xói mòn, mới có thể tìm được một ít dược thảo thích hợp, dược lực đủ cường đại.
Một khắc đồng hồ sau, Cơ Hạo đem vài gốc dược thảo tìm được đặt ở lòng bàn tay, dùng sức đem chúng nó nghiền nát thành nước thuốc, cho vào miệng Man Man từng chút một. Man Man theo bản năng nuốt nước thuốc, thân thể nóng bỏng trở nên mát hơn chút, vết thương sau lưng không chảy máu nữa, có một tầng màng mỏng trong suốt rất nhạt, đem vết thương miễn cưỡng che lại.
“Man Man, về sau phải học thủ đoạn bảo mệnh.” Cơ Hạo đem Man Man cõng ở sau người, dùng một dây leo dài mềm dẻo đem nàng buộc chặt vào trên người, vừa hành động vừa thấp giọng dặn dò: “Nơi này là Nam hoang, mặc kệ a ba cùng a mỗ ngươi lợi hại bao nhiêu, mặc kệ ngươi bao nhiêu a ca và a tỷ, mặc kệ có bao nhiêu người nghe mệnh lệnh của ngươi, ở Nam hoang, cần nắm đấm của mình đủ lớn, mới có thể giữ mạng!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2182886/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.