Man Man vươn ngón tay nhỏ dính chút Địa Mạch Nguyên Nhũ, đặt ở trên đầu lưỡi nếm hương vị, sau đó cau mày nhổ ra mấy ngụm nước bọt.
“Không hữu dụng như ngươi nói đâu, lão Diễm!” Hứng thú của Man Man đối với Địa Mạch Nguyên Nhũ lập tức tiêu tán, nhảy nhót về phía một ngọn núi đá quý cao mười mấy trượng xa xa —— đó là núi nhỏ các loại đá quý to nhỏ lấy hàng vạn để tính chồng chất lên, châu quang bảo khí hầu như có thể chọc mù mắt người ta.
“Đối với tiểu chủ nhân tự nhiên là vô dụng, nhưng đối với người khác, đây chính là bảo bối!” Huỳnh Diễm vội vàng từ trong tay áo lấy ra một bình ngọc to bằng nắm tay, tùy tay đem bình ngọc ném vào trong cái ao Địa Mạch Nguyên Nhũ hội tụ mà thành.
Bình ngọc ‘Vù’ một cái biến thành kích cỡ đầu người, miệng bình trào ra một khí xoáy tụ chảy xiết, một dòng Địa Mạch Nguyên Nhũ to bằng ngón cái từ từ bay lên, chậm rãi rót vào trong bình ngọc. Huỳnh Diễm khống chế bình ngọc sắc mặt chợt hơi đổi, da mặt trắng nõn bởi vì dùng sức quá mạnh chợt biến thành màu đỏ rực.
Tiếng ‘Ong ong’ không dứt bên tai, Địa Mạch Nguyên Nhũ không ngừng rót vào bình ngọc, bình ngọc kịch liệt chấn động.
Bề mặt dịch trong ao thong thả hạ xuống, một tấc, ba tấc, bảy tấc… Một thước, ba thước, bảy thước…
Dần dần lúc mặt dịch giảm một trượng sáu thước, trong Địa Mạch Nguyên Nhũ, mấy trăm khối kết tinh màu vàng to bằng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2182874/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.