Cuối Lãnh Khê cốc, Cơ Hạo ép Cơ Kiêu đối mặt phương hướng Kim Ô lĩnh quỳ xuống.
Cơ Kiêu vài lần giãy dụa phản kháng, nhưng vu huyệt bị phong, lại bị vu độc khống chế hắn căn bản không có sức giãy thoát. Hai đầu gối quỳ xuống đất, mặt hướng tới Kim Ô lĩnh ngoài vạn dặm, Cơ Kiêu nổi giận xấu hổ ngửa mặt lên trời thét dài không thôi.
“A thúc, không cần kêu nữa, vô dụng.” Cơ Hạo thưởng thức một thanh huyết ngọc đoản đao, năm ngón tay nhẹ nhàng nhảy lên, đoản đao ở giữa kẽ ngón tay giống như tinh linh nhảy múa, ở dưới ánh sao mang theo một vòng quang ảnh màu máu.
“Cơ Báo a công đã đến, như vậy sẽ không ai có thể cứu ngươi. Ngươi và ta đều biết tính tình Cơ Báo a công, năm đó 炌 a thúc đối mặt Hắc Thủy Huyền Xà bộ lâm trận bỏ chạy, chính là bị a công tự tay chặt đầu.” Cơ Hạo vỗ bả vai Cơ Kiêu, rất thành khẩn nói: “Ngươi phạm lỗi, so với lâm trận bỏ chạy còn nghiêm trọng hơn nhiều.”
Cơ Kiêu thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, cả người mồ hôi lạnh đầm đìa, mồ hôi rất nhanh đã đem bãi sông thấm ướt một mảng lớn.
Hắn mờ mịt nhìn Cơ Hạo, run rẩy nói: “Hạo, tất cả đều là vì A Hổ. Ngươi vì sao nhất định phải giết nó? Ngươi không thể đánh nó bị thương sao? Vì sao nhất định phải giết nó?”
“Bởi vì hắn không xuống tay lưu tình với ta!” Cơ Hạo cười trào phúng nhìn Cơ Kiêu, lạnh lùng nói ra: “A thúc, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2182797/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.