Trên cây nhỏ ở vách núi, vu pháp quạ đen hóa thành một làn khói đen tinh tế, gió núi gào thét cuốn qua khiến khói đen cuốn đi không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Trong Lãnh Khê cốc, Cơ Hạo nhảy dựng lên, lên xuống vài cái đã tới bên người Thanh Phục. Đè thấp thanh âm, Cơ Hạo tiến đến bên tai Thanh Phục, đem chuyện mình nhìn thấy ở trong lòng chảo kể rõ ra.
Cầm cây trâm dài màu xanh trong Sinh Tử Thứ, đang bổ sung nguyên khí cho một tộc nhân bị thương nặng, động tác của Thanh Phục cứng đờ, dùng sức đấm đấm lưng, chậm rãi đứng thẳng lên. Trong đôi mắt đẹp tuyệt trần lóe lên một mảng hàn quang thâm thúy, Thanh Phục thấp giọng nói: “Hạo, gọi a ba con lại đây, chúng ta có việc cần hoàn thành.”
Mặt trời từ trên cao dần trôi qua, chậm quá nhập vào đỉnh núi phía tây.
Sao tràn ngập màn trời, ánh sao bảy màu ngưng tụ thành dòng sương khói mắt thường có thể thấy được, trầm trọng từ trên cao rơi xuống. Trong núi rừng mênh mông, vô số sinh linh có linh tính phun ra nuốt vào tinh lực, trong sơn cốc, hồ sâu sâu không lường được ngẫu nhiên truyền đến ngâm nga cao vút như mây như rồng như hổ.
Cơ Hạo ngồi ở trên một cây đại thụ, Hành La Quân cưỡi con báo màu đỏ nọ của nàng, tỉ mỉ bôi nọc độc ở trên hơn trăm mũi tên dài tinh xảo.
Trong bình ngọc to bằng đầu người, hơn phân nửa bình nọc độc màu xanh nhạt trong suốt như nước, mang theo mùi thơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2182785/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.