“Phá!” Đối mặt kẻ xui xẻo giống như đạn pháo giáp mặt đánh tới, Cơ Hạo ném rìu đá xuống, hai tay kết ấn hướng về phía trước phun.
Thủ ấn dẫn động lực lượng khổng lồ của thiên địa xung quanh, hóa thành bức tường vô hình đánh tới phía trước dã man, nổ vang một tiếng, thân thể dã man chiến sĩ bị dã man Đại Vu ném ra nổ tung, sóng không khí kịch liệt dao động một phen, dòng khí cuồn cuộn hướng bốn phía ầm ầm khuếch tán ra.
Nương lực chấn động của không khí nổ, Cơ Hạo hướng phía sau cấp tốc bay lướt đi.
Hai móng Nha Công chụp chặt bả vai Cơ Hạo, đôi mắt nhỏ màu đỏ tươi nhìn chằm chằm rừng rậm phía sau dã man Đại Vu, đối với dã man Đại Vu thế tới dữ dội cũng không thèm nhìn một cái.
“Thằng nhóc trắng trẻo nõn nà, thơm ngào ngạt, ăn ngon!” Dã man Đại Vu rít gào một tiếng, sải một bước về phía Cơ Hạo. Giữa hắn và Cơ Hạo vốn cách nhau hơn một trăm trượng, bước ra một bước, thân hình khổng lồ mập mạp của hắn đã trực tiếp ở trước mặt Cơ Hạo.
“Cút ngay, mập mạp!” Trên người dã man Đại Vu tản mát ra mùi máu tanh xộc lên làm người ta buồn nôn. Cơ Hạo cau mày, đôi tay trùng điệp, tử phủ nguyên đan trong thần hồn không gian cấp tốc xoay tròn, đan nguyên khổng lồ nháy mắt tiêu hao không còn, ở lòng bàn tay Cơ Hạo ngưng tụ thành một viên hỏa lôi to bằng ngón cái.
Chung quanh có gió xoáy đột ngột nổi lên, thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2182769/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.