Chương trước
Chương sau
Dịch giả: trongkimtrn

Trên thiên bình, khuôn mặt đeo Mặt Nạ, trong cảm giác thân thể bị nén ép giống như bị kéo thành mì sợi, Grimm cảm thấy hoa mắt rồi hắn xuất hiện ở một địa phương xa lạ.

Ọc...

Bản năng muốn nôn mửa, đối với loại vu sư không có vu thuật huyết thống về tăng cường thể chất như hắn mà nói, thì loại Truyền Tống này quả thật có một ít gánh nặng. Chẳng qua là, cho dù đầu váng mắt hoa, nhưng hắn vẫn không có thả lỏng cảnh giác, mơ hồ liếc nhìn về hai kẻ địch đang đứng cách mười mấy mét ở phía trước.

"Hai người này có ấn ký..."

Ấn ký trên trán hai người này, một cái là của học viện Mê Bàn, một cái là của Tượng Nha Thành Bảo, đều không phải của học viện Black Tower. Bất quá nói đi thì phải nói lại, cho dù họ là người của Black Tower, thì lúc này cũng là kẻ địch của hắn thôi. Nếu hai người này là thành viên của Huyết Phàm liên minh, thì may ra mới có một ít khả năng kết minh.

Hiện tại Grimm đeo Mặt Nạ, ấn ký trên trán hoàn toàn bị che lấp, cho nên hai người phía đối lập căn bản không nhìn thấy ấn ký trên trán hắn.

Nhưng, hiện giờ vấn đề ấn ký trên trán đã không trọng yếu, trọng yếu chính là hắn đang đứng ở trong trạng thái tuyệt đối hư nhược (Vô cùng suy yếu)!

Hầu như không do dự chút nào, hai tên vu sư học đồ đối địch vốn đang đứng lập tức dồn dập ra tay với Grimm. Một người trong đó ngâm xướng thần chú, trong nháy mắt một đường Phong nhận* mỏng Manh trong suốt quét về phía hắn; còn người kia thì lại khoát tay một cái, một cây Băng trùy** phá không phóng tới.

(*) Lưỡi đao gió hình thành từ Phong nguyên tố

(**) Băng có hình dùi nhọn

Phốc, phốc hai tiếng vang lên. Trước người hắn có một lồng phòng hộ trong suốt ung dung đỡ Phong Nhận và băng trùy, thậm chí ngay cả một chút gợn sóng cũng không xuất hiện.

"Công kích gì mà ngay cả hai mươi độ năng lượng cũng chưa đạt tới, thực sự là quá yếu..." Cố nén buồn nôn, Grimm lẩm bẩm một câu, công kích của hai người này trực tiếp bị cái lồng phòng ngự từ Mặt Nạ ngăn trở, thậm chí hắn không cần tiêu hao Ma lực.

Không tới, cũng là điều bình thường.

Khóa tân sinh vu sư học đồ này chỉ mới nhập học ba năm thôi, chỉ minh tưởng được có ba năm, phần lớn vu sư học đồ có tinh thần lực đều chỉ trong khoảng 10~17 trong mà thôi (Đây là nói về những người có Ma pháp trận nguyên tố tăng cường tinh thần lực cấp thấp, còn chưa kể đến những kẻ có tinh thần lực không tới 10 thông qua hối lộ mới vào được học viện). Cũng có một số vu sư học đồ trời sinh đã có tinh thần lực cao, hơn nữa tư chất minh tưởng cũng tốt, nhưng cũng rất ít người có tinh thần lực có thể đạt đến 20; còn loại người có tinh thần lực 24 như Grimm, (hoặc hơn một hai điểm) thì toàn bộ trong sân thí luyện chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Mà Ma lực thôi phát từ tinh thần lực 10~17, cho dù đã trải qua Ma pháp trận nguyên tố gia trì, cường độ năng lượng có thể bạo phát bất quá cũng chỉ dao động trong khoảng 13~22 thôi. Rõ ràng tinh thần lực của hai người kia cũng không cao.

Lúc này, hai tên vu sư học đồ kia hai mắt trợn to, vẻ mặt ngơ ngác nhìn Grimm. Cái bộ dáng đó, quả thực như đang gặp một con quái vật.

Trong đó, tóc gáy của tên vu sư học đồ sử dụng Phong nhận dựng đứng lên, hầu như không chút nghĩ ngợi y lập tức chạy trốn, thậm chí vừa chạy vừa dùng vu thuật gia trì để tăng tốc độ. Còn tên vu sư học đồ khác hiển nhiên phản ứng chậm hơn một chút, trong lúc Grimm cười gằn tàn khốc, một con Hỏa Điểu linh hoạt bay lượn phóng về phía y.

"Không!"

Tên vu sư học đồ này chỉ kịp tuyệt vọng kêu lớn một tiếng, sau đó y lập tức bị Hỏa Điểu thiêu đốt thành một hỏa nhân.

Thậm chí bởi vì Hỏa Điểu có độ năng lượng công kích quá cao, thời điểm công kích mạnh nhất có khi miễn cưỡng lên đến 60 độ! Tên vu sư học đồ này không có quá nhiều giãy dụa liền biến thành tro tàn. Cùng lúc đó, ấn ký xiềng xích trên trán Grimm tựa hồ càng rõ ràng thêm một chút.

Ọc ọc...

Không có ai quấy rối, mãi đến lúc phun hết những thứ chua loét trong dạ dày ra ngoài, cuối cùng cũng xem như hắn khôi phục như bình thường.

"Hô... Có lẽ sau này nhất định phải nghiên cứu một chút về vu thuật tăng cường thể chất. Vu thuật huyết thống, tuy rằng hiệu quả nhanh thấy, nhưng sẽ có một số tác dụng phụ, bất lợi cho vu sư tập trung trí tuệ, hình thái thân thể còn phát sinh một số biến hóa, như vậy Cơ Giới thuật, Luyện Dược thuật... Ân, vu thuật Thổ, Mộc nguyên tố cũng có thể tăng cường thể chất một chút. Đúng rồi, nghiên cứu về vùng cấm sinh mệnh mật mã cũng có thể đột phá."

Tự lẩm bẩm một lúc, Grimm cũng không gấp gáp tra xét xung quanh, trái lại lấy ra Thủy Tinh Cầu ngay tại chỗ để thử liên hệ với mấy người trong nhóm bọn hắn.

Sân thí luyện có đường chính khoảng chừng hơn 300 ngàn mét. Lấy trình độ tinh thần lực của vu sư học đồ, bên trong 10 ngàn mét thì bọn hắn có thể câu thông trao đổi bình thường. Nếu khoảng cách quá xa, thì cũng có thể đơn giản câu thông nhưng lại mang theo tiếng ồn (Bị rè),thậm chí qua xa sau chỉ có thể mơ hồ cảm ứng phương vị mãi cho đến cái gì cũng không cảm ứng được.

Liên tục thất bại, hiển nhiên mấy người trong nhóm bọn hắn đều không ở phụ cận.

Lắc lắc đầu, Grimm cũng không ôm hy vọng quá lớn, sau khi thu hồi Thủy Tinh Cầu thì hắn nhìn địa đồ một lát. Xung quanh không có vật tham chiếu quá rõ ràng, nên hắn liền lựa chọn đi về một hướng tùy ý.

Ô...ô...n...g...

Vì chưa từng tới rừng cây gai, nên Grimm hoàn toàn không biết một ít thường thứ khi đi trong rừng rậm. Mà bây giờ, hắn liền đi vào nới bị xưng là địa bàn của loài ong Sát Nhân(ong giết người). Chỉ thấy mấy trăm con ong to bằng nắm tay che ngợp bầu trời kéo tới hắn.

"Hả?"

Grimm cũng ý thức được sai lầm của mình, kẻ địch trong rừng cây gai không chỉ là vu sư học đồ, mà còn có những sinh vật nguy hiểm như bọn này. Bọn chúng đồng dạng cũng là thợ săn đoạt mệnh vu sư học đồ! Chẳng qua là...

Lồng phòng ngự trước người Grimm nổi lên chi chít sóng gợn như hạt mưa rơi vào nước, tuy rằng nhìn có vẻ nhiều, nhưng Ma lực mà hắn dùng chỉ tiêu hao từng điểm từng điểm nhỏ mà thôi. Bởi vì những con ong Sát Nhân phong này có cường độ công kích căn bản không tới hai mươi độ, chỉ có điều bởi vì số lượng quá nhiều mới khiến Mặt Nạ không kịp bổ sung năng lượng từ tự nhiên thôi.

Xưa nay vu sư đều là lợi dụng trí tuệ để chiến đấu với sinh vật, dùng bạo lực để giải quyết những động vật đó không phải là vu sư, trừ phi người vu sư đó có thực lực đã tới trình độ nghiền ép, bằng không hành động đó thực là ngu xuẩn.

Từ trong tay áo Grimm lấy ra một cái bình nhỏ, che mũi, sau đó nhẹ nhàng mở cái nắp bình, lập tức một luồng mùi quái dị tràn ngập không trung. Loại mùi này không thể nói là hương cũng không thể nói là thối, nếu nhất định phải ví dụ, thì chính là mùi chao quái dị hỗn hợp từ một ít cây hương thung, sữa bò, nước chanh đi.

Theo việc loại mùi quái dị này toả ra quanh người Grimm, ngay tức khắc những con ong Sát Nhân kia vốn đang hung hăng công kích dường như cảm nhận được thứ đồ buồn nôn, dồn dập ghét bỏ rời xa hắn.

Hắn bịt mũi, tựa hồ trong lúc vô tình nhìn xa xa vào một bụi rậm nào đó, gần như cùng lúc đó, cái này trong bụi cỏ tiềm tàng bóng người phi dường như thoát đi. Đùa gì thế, người này tận mắt nhìn thấy Grimm bị mấy trăm con ong Sát Nhân công kích mà lông tóc không tổn hại chút nào, có thể nói loại người như quái vật này khiến kẻ địch như y hoàn toàn tuyệt vọng!

"Hừ, nhìn trộm lâu như vậy rồi, muốn đi là đi sao?"

Với Grimm mà nói, trước khi bí cảnh thứ hai mở ra, vu sư học đồ bình thường hiện thân trước mặt hắn cũng chỉ là đưa tới năm trăm khối Ma thạch thôi. Tâm tính đã trải qua mài giũa khủng bố trên tàu biển, đối với hắn thì lòng thương cảm đã sớm trở thành đồ vật cấp truyền thuyết ( gần như không tồn tại),giống như lời Rafi từng nói: Hung dữ, lạnh lẽo, tà ác mới là bản chất vu sư.

Grimm dùng một tay chỉ về phía bóng người đang chạy trốn, dưới chân người đó tức thì bị một sợi dây leo quấn quanh. Điều này là do Grimm dùng khuyên tai Mạn Chi Tâm mà Rafi đưa cho để thi triển vu thuật.

"Hừ! Chỉ dùng cái vu thuật cấp thấp như vậy mà muốn nhốt ta lại ư?"

Người chạy trốn hừ lạnh một tiếng, bộ phận thân thể y chợt bắt đầu biến hình, trong nháy mắt hai chân đã biến thành một đôi móng bò, lập tức tránh thoát những dây leo vừa thoáng quấn quanh kia.

"Đẳng cấp vu khí quá thấp sao? Vu thuật huyết thống, Hừ!"

Thừa dịp thời gian đối phương tránh thoát khỏi dây leo, Grimm đuổi theo, trên đầu ngón tay hắn có một Hỏa Cầu đang cháy hừng hực, sau đó hắn chỉ tay về bóng người đã tiến vào tầm bắn: "Chết đi!" Lập tức, một con hỏa điểu linh hoạt bay vụt về phía đối phương.

"Không thể! Ba động mạnh như thế!"

Người đó vậy mà không yếu như hai tên vu sư học đồ mà Grimm gặp phải trước ây, bộ dáng phải mạnh hơn không ít. Người đó quyết định thật nhanh, không biết y thi triển vu thuật gì, “Phốc” một tiếng trầm đục vang lên. Sau đó thân thể y hóa thành một vũng máu, như mũi tên rời cung phóng nhanh về phương xa thoát đi.

Ầm!

Sóng lửa qua đi, Grimm mang vẻ mặt hơi chút âm trầm đi tới.

Nhưng mà, tựa hồ hắn lại đột nhiên phát hiện gì đó, dùng ngón tay thấm một ít máu tươi từ trên mặt đất, cười lạnh nói: "Vậy mà lưu lại mật mã thân thể. Tuy rằng mình chỉ biết một số vu thuật nguyền rủa đơn giản, như vậy thì, liền nhìn xem ngươi có nuôi dưỡng Phối Hợp trùng hay không đi?!"

Nghĩ như vậy, Grimm liền niệm lên thần chú huyền diệu, máu trên đầu ngón tay chợt bắt đầu bốc lên sương mù màu đỏ, một khuôn mặt kêu rên thảm thiết như phù dung chớm nở trên không trung. Đồng thời, hắn lấy ra một ít tài liệu vu thuật thần bí bày trên đất, mơ hồ tổ hợp thành một cái tế đàn đơn sơ, chính giữa tế đàn đặt một người rươm nho nhỏ.

...

Ở phương xa, người vu sư chạy trốn suy yếu cẩn thận nhìn phía sau một chút, sau khi thấy xác thực không có ai đuổi theo, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Lẩm bẩm nói: "Thật con mẹ nó đen, vừa tới sân thí luyện liền gặp phải một kẻ như quái vật như thế rồi. Mẹ kiếp, cũng không biết hắn thuộc học viện nào, có phải là đối thủ của mấy tên quái vật được xem trọng trong học viện của mình hay không nữa?!"

Ngay lúc y còn đang lẩm bẩm, đột nhiên, người đó chỉ cảm thấy thân thể lạnh lẽo, con mắt đột nhiên không nhìn thấy gì, tương tự như bị mù vậy.

Người này tuyệt vọng nói: "Nguy rồi, vu thuật nguyền rủa, Trí Manh (bị mù) sao?"

Vì bị mù, người đó căn bản không biết nên chạy về phương hướng nào, y thất kinh.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, Grimm thông qua Cải Tạo Khứu Giác theo dõi tìm tới nơi này, nhìn người đó đã bị đốt thành tro, hắn cười lạnh nói: "Ngay cả Phối Hợp trùng đều không có bồi dưỡng, vậy mà lại đi học tập loại vu thuật thoát thân nhưng lưu lại mật mã thân thể kia. Thật là ngu xuẩn!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.