Dịch giả: Lưu Kim Bưu
Biên: tiểu bất điểm
Ầm, ầm, ầm! Cánh cửa dày và nặng truyền đến tiếng gõ dữ dội, trong căn nhà tranh nhỏ bé, Grimm* trùm lên mình cái chăn bông cũ nát, đang ngủ ngon lập tức bị đánh thức, cảm giác giá buốt tê dại dưới chân làm hắn hít vào một ngụm khí lạnh, nhưng cũng không dám chậm trễ, hô lên: "Đến rồi."
(*Tên tiếng trung: Cách Lâm, tên tiếng anh: Grimm)
Không lo được cho đôi chân đã sắp lạnh đến mất đi tri giác, Grimm nhanh nhẹn mặc vào bộ quần áo cũ nát của mình, vớ lấy cái chăn rách làm chiếc áo bông khoác bên ngoài, mở cánh cửa gỗ. Từng đợt gió mùa đông lạnh lẽo thổi tới, xen lẫn những mảnh băng nhỏ làm thân thể hắn khẽ run lên. Ngoài cửa, lão Hán mỗ đang cuộn mình trên chiếc xe ngựa gỗ hư nát, một tay cầm roi da, một tay cầm tẩu thuốc, xe ngựa lưu lại hai vệt dài trên mặt tuyết gồ ghề.
"Nhanh lên một chút, hôm nay đường không dễ đi, đến muộn có thể sẽ bị ăn mắng." Lão Hán cầm tẩu thuốc rít mạnh một hơi, cằn nhằn Grimm.
"À, đã biết." Grimm đóng cửa lại, tay chân lanh lẹ nhảy lên xe ngựa, mọi thứ tập mãi thành quen, trên cơ bản, từ khi theo Hán đại thúc nhận công việc ổn định này, mỗi ngày hắn đều sẽ được nghe lão cằn nhằn một câu.
Lão Hán không quá nhiều lời. Sau khi rít nốt một hơi cuối cùng từ tẩu thuốc, lão vung mạnh roi, con ngựa già khẽ rên “ồ ồ”, kéo xe ngựa tiếp tục đi trên mặt tuyết gồ ghề. Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-su-chi-lu/113625/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.