Sau khi A Thất tỉnh lại, hắn lập tức phát tín hiệu. Khi ám vệ đến, hắn dùng vải trắng bao thi thể Vũ Duyệt, nói với ám vệ khác: “Đưa đại nhân về nhà càng nhanh càng tốt.”
Hắn nhìn một ám vệ khác cẩn thận cõng đại nhân, lúc này mới yên tâm ẵm thi thể Vũ Duyệt, vận công nhanh chóng rời đi. Không phải vì hắn thích tiểu phu nhân nên mới giao đại nhân cho người khác, hắn chỉ sợ người khác không coi trọng tiểu phu nhân, làm hỏng thi thể tiểu phu nhân, hoặc khinh thường nàng.
Trải qua hành trình đầy mưa gió, bọn họ nhanh chóng về lại Nam Hải chỉ trong vòng bảy ngày. Bảy ngày, nếu không nhờ thuốc bảo quản, e là thi thể đã sớm thối rữa. Sau khi A Thất vào vương phủ mới đặt thi thể của tiểu phu nhân xuống, A Cửu đã nhận được tin tức.
Tìm được A Thất, A Cửu nhào vào đấm hắn một quyền. Trong mắt hắn tràn đầy tơ máu, tức giận túm cổ áo A Thất, căm hận nói: “Ta đã nói với ngươi từ lâu rồi! Nữ nhân kia là tai họa! Nàng đâu rồi? Ta muốn giết nàng chôn cùng đại nhân!”
“Bọn họ không nói cho ngươi biết hay sao?” A Thất thoát khỏi sự kiềm chế của hắn, vừa mất mát vừa chế nhạo, “Tiểu phu nhân đã tự tử khi đại nhân qua đời.”
“Ngươi nói gì…” A Cửu sững sờ, hắn ngây người: “Là do ngươi động tay, đúng không?”
“Đại nhân dặn ta chăm sóc tiểu phu nhân, sao ta làm chuyện đó được.” A Thất siết chặt tay, lạnh lùng nói: “Ta không muốn nói nhiều với ngươi, kẻo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-sinh-quan-da-lao/1798814/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.