Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241
Chương sau
------------ Hắn cũng từng nghi ngờ Lê Khải Liệt, so với công chúa Lydia thì vị hoàng tử này quả thật có một chút khó nắm bắt, bất quá chức trách quân nhân chính là mệnh lệnh phải phục tùng, mà trải qua nhiều chuyện, mặc kệ là cố ý hay vô ý, bí mật của Lê Khải Liệt dần dần mở ra trước mặt làm cho hắn hiểu rõ chính mình đang làm cái gì, quả thật làm cho Ka Zhaye có cảm giác được tín nhiệm. Tuy rằng chức trách là phục tùng, nhưng người ta luôn hy vọng biết rõ chân tướng mà không phải chỉ bị xem như công cụ chấp hành mệnh lệnh. Sau khi cúp máy, ánh mắt của Ka Zhaye nhìn chằm chằm vào thân ảnh đang theo dõi trong bóng tối. Quái nhân mặc áo choàng đi qua ngã tư đường vào buổi chiều, ở đây không có quá nhiều người sẽ tò mò ngắm nhìn, có lẽ Bode có chút thích thú nên hắn không đi vội vã, ngược lại còn lưu lại trên đường một lúc lâu, giống một nghệ thuật gia kỳ quái không ngừng đi lại trên đường. Ka Zhaye nghi ngờ không biết đối phương có nhìn thấy hắn hay không, nhưng trên thực tế với năng lực của hắn, lại ở ngay ngã tư đường như vậy thì đối phương không thể dễ dàng phát hiện, trừ phi là để xác nhận có phải bị theo dõi hay không. Cho đến buổi chiều, thân ảnh mặc áo choàng rốt cục đi về nơi có ít vết chân ở ngã tư đường, Ka Zhaye lặng lẽ đuổi theo, ngay lúc này đối phương đột nhiên chạy như điên khiến người ta phải giật mình. Bị phát hiện! Ka Zhaye đuổi theo, đến nửa đường nếu bị thất lạc thì sao, không bằng hiện tại bắt giữ người nọ! Đang suy tính như vậy, khi chạy đến một ngã rẽ, hắn còn chưa kịp ra tay thì thân ảnh mặc áo choàng đột nhiên đánh úp trở lại. Hắc hắc, bên tai vang lên vài tiếng cười quái dị, hắn ra tay đón đỡ đối phương, chiếc nón áo choàng từ từ rớt xuống, để lộ khuôn mặt không giống con người, một khuôn mặt dẹp bí, người da đen, ánh mắt vừa ngây dại vừa điên cuồng. Không phải Bode?! Ka Zhaye lui ra sau vài bước, hắn biết mình đã phạm phải sai lầm, “Không xong!” Nếu đây không phải Bode mà là thứ gì đó, như vậy hắn đã theo dõi nhầm người, thứ này chỉ để kéo dài thời gian và đánh lạc hướng mà thôi! Mệnh lệnh của Lê Khải Liệt là theo dõi hành tung của Bode mà không phải bắt Bode trở về, đương nhiên là có dụng ý của hắn, đồng thời hắn cũng lo lắng trong tay của Bode vẫn còn thuốc để chế tạo quái nhân, hiện tại Ka Zhaye đang đối mặt chính là một trong số đó. Đám quái nhân này là do Bode nghĩ cách đem lên máy bay hay là hắn đến đây rồi mới chế tạo ra chúng nó, hiện tại Ka Zhaye không có thời gian để nghĩ đến chuyện đó, hắn phát hiện thứ này vô cùng khó đối phó. Trước kia gặp phải quái vật phần lớn đều là bộ dáng khủng bố, nửa người nửa thú, còn người này lại có gương mặt con người, nhưng dường như trong đầu đã bị động tay động chân, chỉ biết chiến đấu mà không có cảm giác đau đớn, kiềm chế Ka Zhaye, dùng tay và dùng răng nanh, đây là cách chiến đấu nguyên thủy nhất. Người được huấn luyện đầy đủ gặp phải kẻ điên là tình huống hiện tại mà Ka Zhaye gặp phải, rút ra thanh mã tấu từ trên lưng, lưỡi dao ngăn cản răng nanh của đối phương, tay còn lại rút điện thoại ra, hắn phải nhanh chóng báo với điện hạ Leo. Nhà của Vivian. Tiếng chuông điện thoại của Lê Khải Liệt vang lên lúc gần chạng vạng, “Điện hạ–” Đầu dây bên kia sau khi hô lên một tiếng thì không còn nói thêm câu nào nữa, thay vào đó là tiếng va chạm của quyền cước, cùng với tiếng kêu không giống như của con người. Bọn họ vừa dùng xong bữa tối, người của Reid đang tìm kiếm manh mối ở xung quanh, vì để thuận tiện lấy được tin tức quan trọng nên hắn không rời khỏi nơi này, đến khi Lê Khải Liệt bắt máy thì ánh mắt của mọi người lại một lần nữa tập trung vào chiếc điện thoại của hắn, tất cả bọn họ đều nín thở. Cốc, cốc, cốc, cùng lúc đó có người ở bên ngoài gõ cửa. Gió thổi phất một góc áo choàng, người đeo mặt nạ ở cửa sổ cúi đầu với bọn họ, mặt nạ màu trắng cùng với đóa hồng trên môi giống như bóng ma nhà hát opera, Bode thích nhìn vẻ mặt của người khác khi thấy hắn xuất hiện như trong một vở kịch. Kinh ngạc, bất ngờ, thận trọng, hoặc là bình tĩnh….tỷ như Vu Duy Thiển. Hắn đứng lên, đi qua rồi mở ra cửa sổ, gió hất tung mái tóc của hắn, màu hoa râm và nếp nhăn trên mặt làm cho Bode chợt kinh ngạc một chút. Bode nhảy xuống đất, sau đó xoay người về phía Lê Khải Liệt, “Đã lâu không gặp, Leo, ta không biết ngươi làm sao có thể chịu được khi hắn trở thành như vậy, bất quá được rồi, ta không liên quan đến chuyện kia–” Bóng người chợt lóe lên, Bode bị nắm cổ áo rồi bị ấn ngã xuống đất, trước mặt là đôi mắt thú màu vàng óng hơi co rút, “Nếu không liên quan đến ngươi thì còn liên quan đến ai? Muốn chết?” Mặc kệ Bode tự mình đến đây là vì cái gì. Lê Khải Liệt lại cầm lấy điện thoại rồi nói, “Thứ vô dụng kia, mặc kệ ngươi muốn xử lý thế nào cũng được.” “Dạ, điện hạ.” Bên kia Ka Zhaye đang hăng hái chiến đấu, muốn chế ngự tên quái nhân giả thành Bode để tìm manh mối cũng không dễ dàng, có đôi khi bắt sống còn khó hơn so với giết người. Nghe thấy một câu muốn xử lý thế nào cũng được thì hắn lập tức nắm lấy mái tóc rậm rạp của đối phương, giống như chém một quả dưa hấu bằng mã tấu. Khi máu tươi rơi xuống đất thì phía bên này Bode đang từ dưới đất đứng dậy, một lần nữa chỉnh lại mặt nạ của mình, “Vài ngày không gặp, vẫn như xưa, người ở đây thật đông, chẳng lẽ đều không hoan nghênh ta hay sao?” Ngoại trừ Lê Khải Liệt và Vu Duy Thiển đang ngồi thì còn có Vivian, Woodley đứng sau lưng nàng, trong khi Reid thì đứng một góc, dùng ánh mắt độc đáo để quan sát hắn, giống như giây tiếp theo sẽ ném hắn vào tù. Bode tựa như phạm nhân đang bị thẩm vấn, bị bao vây, khuôn mặt bị bỏng được bao kín bằng băng gạc, nhìn không ra biểu cảm, Vu Duy Thiển rút tay ra khỏi túi, xòe tay ra trước mặt Bode, “Thuốc đồng hóa.” “Nó thật sự không ở trong tay ta.” Bode trả lời không hề chần chờ, “Ta mới giao nó cho Senzou.” Nhiệt độ xung quanh giống như giảm xuống mấy độ, gió nổi lên, sắc trời bên ngoài u ám, xem ra là sắp mưa, sắc mặt của mấy người ở đây cũng giống như tiết trời bên ngoài, Lê Khải Liệt nghe thấy câu như thế nhưng cũng không cảm thấy bất ngờ, chẳng qua đáy mắt như có tia lửa xẹt qua, “Hắn còn muốn ngươi làm cái gì nữa?” “Hắn muốn ta tìm thuốc đồng hóa, muốn ta nói cho hắn biết cách sử dụng, các ngươi nhất định đều cảm thấy kỳ lạ, vì sao lúc trước ta nói không muốn cả đời chế tạo đám quái vật kia giống như cha của mình, vậy mà bây giờ lại thành như vậy.” Hắn bật cười, tiếng cười ở phía sau mặt nạ trở nên trống rỗng và hư vô. “Senzou không đơn giản, hắn có thể tìm được ta, còn dám uy hiếp ta!” Bode nghiến răng giận dữ, “Thuốc đồng hóa là của cha ta chế tạo ra, nó không nên xuất hiện trên thế giới này, gia tộc Claudy đã bị hủy diệt, đáng lý nên chấm dứt hết thảy trong tay của ta!” Nhưng mà không có, không biết Senzou nghe được thứ kia ở chỗ nào, sau đó tìm được Bode vẫn chưa chết, yêu cầu hắn chiếm được thứ kia, mặc kệ là kết tinh của ma thuật hay là vật chất được bào chế theo công nghệ cao, nói tóm lại Senzou muốn nó. “Cho nên ta không phải kẻ thù của các ngươi, ta tới đây để xin giúp đỡ.” Bode luôn cười hì hì, bộ dáng bất cần đời, mỗi khi thấy hắn lộ ra vẻ thận trọng không giống tính cách của hắn thì sẽ thấy giọng nói của hắn không hề có một chút vui đùa nào. Vu Duy Thiển im lặng đối với lời nói của Bode, tựa hồ đang phán đoán có thể tin tưởng được bao nhiêu, muốn Lê Khải Liệt tin tưởng thì nhất định phải thuyết phục Vu Duy Thiển, Bode biết rõ điểm này, “Wirth, có phải ngươi muốn Leo khôi phục nguyên trạng đúng không? Có lẽ ta sẽ giúp được ngươi.” “Nhưng điều kiện trao đổi là gì? Chúng ta cũng phải giúp ngươi, có phải hay không?” Đã sớm chờ Bode nói ra những lời này, người nam nhân có bề ngoài chính chắn mà không dễ đả động đang đứng bên cửa sổ, chắn lối thoát ra ngoài. “Ngươi có cách gì?” Lê Khải Liệt có lẽ vẫn không lo lắng cho chính mình bằng Vu Duy Thiển, nhưng hắn quả thật không muốn làm Vu Duy Thiển bị thương một lần nữa. “Đừng hòng giở trò, Bode, đây là máu của Claudy, chẳng lẽ ngươi có đủ khả năng làm cho dòng máu bị thức tỉnh lại một lần nữa ngủ say hay sao?” Đôi mắt thú khẽ nheo lại đang cười nhạo, lúc nào cũng cố gắng kiềm chế dục vọng muốn hủy hoại tất cả, ánh mắt của Lê Khải Liệt còn khủng bố hơn so với dã thú, ai dám giở trò trước mặt hắn sẽ rơi vào hậu quả đáng sợ, trong những người ở đây, Bode là người hiểu rõ nhất tình trạng hiện tại của Lê Khải Liệt là thế nào. “Ta không thể làm cho dòng máu bị thức tỉnh rơi vào trạng thái ngủ say, nhưng ta có thể giảm bớt tình hình này.” Là bác sĩ tư của gia tộc Claudy, hắn là người có tư cách nhất khi nói ra những lời như vậy, Bode chỉnh lại chiếc nơ trên cổ áo, “Nên cám ơn Claudy đã cho ta nghiên cứu nhiều như thế, ta còn giữ lại mẫu máu của ngươi, bao gồm vật chất làm tăng hoạt tính trong đó, thứ kia sẽ thiêu đốt tiềm năng của cơ thể con người, kích thích năng lực mà người thường không thể đạt được, truyền thuyết có nói gia tộc Claudy là hậu duệ của người sói, quả thật những lời này không hề sai.” “Sai rồi.” Một tiếng cười đùa cợt, Vivian ở bên cạnh nghe thấy hết thảy, nàng đứng lên từ ghế ngồi, “Ai bảo Claudy là hậu duệ của người sói, ta thấy ngươi xem phim quá nhiều rồi đó.” “Người sói và ma cà rồng chỉ là do những kẻ đã từng chứng kiến Claudy và Davila bịa đặt ra từ chuyện xưa, đối với người của Davila mà nói thì đây là một loại sỉ nhục, tuy rằng chúng ta thích ban đêm nhưng chúng ta vẫn bình yên vô sự dưới ánh mặt trời, đương nhiên cũng không sợ tỏi và các chất bằng bạc.” Woodley bổ sung. “Trên đầu giường của ta còn treo thánh giá kia kìa.” Lộ ra hàm răng trắng nõn, Vivian giả vờ thành bộ mặt quỷ bí, đôi mắt màu lam tím nổi bật trên làn da trắng ngần, nàng như một nữ vương kiêu căng đang ngẩng cao đầu, “Chỉ là gien vượt quá người thường làm cho chúng ta có được năng lực đặc biệt, người sói và ma cà rồng chỉ là ảo tưởng mà các ngươi tự nghĩ ra, đừng đem những thứ đó gán ghép lên người của chúng ta.” Gia tộc Claudy tự nhận mình là hậu duệ của người sói, đó là chuyện của bọn họ, nàng tỏ vẻ khinh thường chuyện này. Bode biết thân phận của Vivian nên không phản bác, hắn không muốn tranh cãi với những sinh vật có niên kỷ rất cổ xưa này, “Đúng vậy, tiểu thư Vivian, được rồi, xin cho ta nói tiếp có được hay không.” Hắn chỉ vào Lê Khải Liệt. “Leo, mặc kệ tổ tiên của Claudy là cái gì, ta có cách để trung hòa vật chất tăng hoạt tính trong cơ thể của ngươi, làm cho ngươi không đến mức lộ ra hình dạng khác người như vậy, hơn nữa khi ức chế lực lượng thì sẽ giúp ngươi có tuổi thọ lâu dài, chẳng phải đây là chuyện tốt hay sao?” Trên mặt của Lê Khải Liệt không có ý cười. Chuyện tốt? Hắn nhìn Vu Duy Thiển ở phía đối diện, “Ta có thể sống lâu hơn trong khi hắn lại càng lúc càng lão hóa, ngươi xem đây là chuyện tốt?” Tiếng rống giận chấn động gian phòng, gân xanh trên trán giật mạnh, phía chân trời đột nhiên xẹt lên một luồng sấm sét, mưa bắt đầu nhiễu hạt. Hắn đứng ở nơi đó, không thể che giấu hơi thở khát máu, vẻ mặt âm u nặng nề, nếu ngồi ở đây không phải những người này thì khi nhìn thấy Lê Khải Liệt như hiện tại, bọn họ sẽ rời xa hắn ngay lập tức, rời xa nguy hiểm ở trước mắt. “Liệt!” Mọi người nên cám ơn Vu Duy Thiển, giọng nói của hắn luôn vang lên rất đúng lúc, “Ngươi bình tĩnh một chút cho ta! Cho dù ngươi muốn xé xác hắn thì cũng không phải ngay lúc này, chúng ta giúp hắn tìm về thuốc đồng hóa, hắn sẽ giúp ngươi giải quyết phiền phức trên người, chuyện này rất công bằng, về phần ta, bây giờ vẫn chưa chết được.” Bạn đang Hắn luôn lạnh lùng Äá»i vá»i bản thân mình, âMặc ká» ngÆ°Æ¡i có chấp nháºn hay không, ta Äá»ng ý cuá»c giao dá»ch nà y.â Câu trả lá»i của hắn gây nên những phản ứng khác nhau, sắc mặt của Lê Khải Liá»t cà ng thêm nhÄn nhó, còn Reid thì hÆ¡i cảm thấy may mắn, cứ bám theo thuá»c Äá»ng hóa thì khả nÄng sẽ cà ng lá»n hÆ¡n. Di Äá»ng Äặt trÆ°á»c ngá»±c rung lên và i cái, Reid móc ra rá»i nhìn thoáng qua, trong không khà khiến ngÆ°á»i ta hÃt thá» không thông, hắn nhếch lên má»t nụ cÆ°á»i khá». âNếu muá»n bám theo thì e rằng chá» còn má»t chút thá»i gian, ta vừa nháºn Äược má»t tin, trên chuyến bay Äến Tokyo Nháºt Bản có tên của Senzou.â Sau khi chiếm Äược thuá»c Äá»ng hóa thì Senzou liá»n bay trá» vá» Nháºt Bản, Äó hiá»n nhiên không phải vì viá»c kinh doanh của hắn mà là có chuyá»n quan trá»ng hÆ¡n khiến cho hắn không thá» không láºp tức trá» vá». Tokyo, Nháºt Bản. BÆ°á»c ra từ sân bay Haneda, láºp tức có ngÆ°á»i tiến lên nghênh Äón, chiếc xe của Senzou Äá» trÆ°á»c khu nhà bên cạnh cánh Äá»ng. âNgÆ°á»i trong tá»c của lão phu nhân truyá»n lá»i Äến Äây, má»i ngà i xem qua, còn có thứ trong lá»ng sắt phải xá» trà nhÆ° thế nà o, thÆ°a thiếu gia?â Trong má»t gian phòng u ám. NgÆ°á»i hầu mặc Kimono cầm má»t lá thÆ° Äược niêm phong bằng sáp, bên chân của hắn có má»t cái lá»ng sắt rất lá»n.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241
Chương sau