Ánh mắt như sấm sét đột nhiên phóng đến, “Bọn họ làm cái gì khiến ngươi nghĩ là có quan hệ với ta? Reid, không nên nói một nửa.” Lê Khải Liệt từ trên ghế đứng dậy, người hắn đầy mùi rượu, Reid nhìn kỹ hắn. “Nói một nửa không chỉ có ta, các ngươi cũng chưa nói rõ về vụ cây đàn vi-ô-lông được trả về, một cú điện thoại xem như đã giải thích xong rồi sao?” Kỳ thật đã sớm biết tính tình của Lê Khải Liệt, những lời này của Reid cũng chỉ là trách móc mà thôi, “Cách lần gặp mặt mới đây chỉ có vài ngày, ngươi và Wirth làm sao vậy?” Với ánh mắt sắc bén của Reid thì hắn đương nhiên nhìn ra Lê Khải Liệt thất thường, chuyện này cũng làm cho hắn nhớ đến một ít dấu hiệu từng quan sát, huống chi còn có tình báo do CIA mang đến, “Tham Lang mà bọn họ muốn tìm chính là ngươi.” Đây là suy đoán lớn mật của hắn. Lời nói của Reid không khiến cho Lê Khải Liệt cảm thấy hứng thú, hắn đáp lại Reid bằng một nụ cười lạnh. Owen vốn cũng biết không ít, hiện tại bọn họ nói chuyện mà không lảng tránh hắn, cho nên người có phản ứng lớn nhất vẫn là Owen, “Tham Lang thì sao? Có chuyện gì? Hình như không liên quan đến danh hiệu mà giới truyền thông trao tặng cho ngươi.” Hắn cau mày còn sâu hơn cả Lê Khải Liệt, là người đại diện, cũng là bạn của người này, hắn vẫn luôn bàng quan đối với những việc riêng của Lê Khải Liệt, hắn không có khả năng nhúng tay vào thế giới của bọn họ, nhưng lần này hắn muốn nói một chút gì đó. “Vì sao hết thảy mọi chuyện dường như đều có liên quan đến ngươi? Liệt, đừng quên thân phận hiện tại của ngươi là ca sĩ, đừng đùa với lửa.” Có lẽ Lê Khải Liệt không hề kiêng kỵ bất cứ chuyện gì là vì trước kia không có vướng bận, nhưng hiện tại thì lại khác, “Giữa ngươi và Wirth có chuyện gì thì ta không biết, nhưng nếu ngươi thật sự coi trọng hắn thì nên thu liễm một chút, chẳng phải các ngươi sắp kết hôn hay sao?” “Cùng tình nhân cũ ôn chuyện cũ đúng là khác biệt, trước kia ngươi cũng không nói với ta những lời sáo rỗng như vậy, là Calgary đã tẩy não cho ngươi?” Thái độ của Lê Khải Liệt rất ác nghiệt, hoàn toàn không cảm kích. Owen bị hắn nói một câu ngăn cản, nghẹn một hơi mới có thể lên tiếng, “Ý của ngươi là sao? Tại sao không nghĩ là ta vì muốn tốt cho ngươi, ngươi thích làm gì thì cứ làm thế nấy, nếu cứ như vậy, đừng nói đến sự nghiệp của mình, ngay cả Wirth một ngày nào đó cũng sẽ chịu không nổi ngươi!” Calgary là uy hiếp đối với Owen, không chịu nổi đả kích, bình thường hắn tuyệt đối sẽ không nói ra những lời này, hiện tại hắn nói ra một cách tự nhiên nhưng cũng rất hối hận, còn có ánh mắt khủng bố của Lê Khải Liệt khiến hắn bất giác lui về phía sau. Nhưng không xác định là vì nguyên nhân gì mà Lê Khải Liệt không nổi giận mà chỉ dùng biểu tình khủng bố để nhìn Owen, “Chuyện của ta không cần ngươi xen vào.” Áp chế lửa giận mà không chịu bùng nổ càng khiến người ta có cảm giác bị uy hiếp, Owen kinh hãi phát hiện hắn đang rùng mình khi đứng trước mặt Lê Khải Liệt, sau đó có một điều khiến người ta kinh ngạc khi phát hiện, “Mắt của ngươi….đang sáng lên?” Hắn kêu thầm một tiếng. Cửa sổ bị kéo rèm che, mái tóc trước trán của Lê Khải Liệt không thể che khuất đôi mắt đang chớp động, ánh sáng di chuyển như ngọn lửa chồng chất bởi sự u ám, đôi mắt của sói hoang, ngang ngược cương quyết, ánh mắt đầy thú tính không thể che giấu. Hắn quay đầu nhìn Owen, trước tiên di chuyện đến mặt của đối phương – ánh mắt hơi hướng sang một bên, tựa hồ đang tập trung mục tiêu, cần cổ chậm rãi chuyển động, giống như đang nhìn chằm chằm vào một miếng thịt. Bị ánh mắt này nhìn chằm chằm thì không còn ai có thể giữ bình tĩnh. Đích thị là sói. Đây là ánh mắt cảnh giới của thú vật, ánh mắt cảnh giới của loài sói hoang đang quan sát con mồi. “Tham Lang–” Reid lộ ra vẻ sợ hãi, thế giới ở trước mặt bỗng nhiên càng trở nên không chân thật. Trải qua một loạt sự kiện nguy hiểm, sau khi Claudy bị hủy diệt, Lê Khải Liệt bị thương được chuyển vào bệnh viện, Vu Duy Thiển vì bị mất máu quá nhiều nên hôn mê, trong quãng thời gian đó cũng đủ để hắn điều tra nội tình, hơn nữa thân mình của Reid cũng liên quan đến vài sự kiện, sau khi chứng kiến tật mắt một ít chuyện ly kỳ thì hắn đã nghĩ không còn chuyện gì có thể làm cho hắn tiếp tục giật mình, hiện tại hắn biết hắn đã sai lầm. “Tham Lang, Tham Lang…” Thì thào tự nói, Owen lui về sau vài bước, ngã ngồi xuống ghế sô pha, hắn không biết khi ấy giới truyền thông đặt biệt danh này cho Lê Khải Liệt thì bọn họ có nghĩ đến sẽ có một ngày này hay không? Ngôi sao Tham Lang trên trời đại biểu cho dục vọng, đây là nguyên do vì sao mọi người xưng đôi mắt của Lê Khải Liệt là Tham Lang, tất cả đều biết Lê Khải Liệt rất thích hợp với biệt danh đó, nhưng Owen không ngờ hôm nay hắn lại dùng một cách khác để nghiệm chứng sự thích hợp này. “Nếu đây là vấn đề nảy sinh giữa ngươi và Wirth….nó quả thật…” Cổ họng khô khốc, Owen không thể tiếp tục lên tiếng, hắn không biết Lê Khải Liệt rốt cục đã xảy ra chuyện gì. “Ta chỉ có thể nói lần này ngươi làm cho ta sắp quên mục đích mà mình đến nơi này, Leo.” Reid đi vài bước giữa phòng, hắn không thể kiềm chế được sự nôn nóng trong lòng, “Ta không biết ngươi làm sao lại có quan hệ với tổ chức địa phương ở Afganistan, các trùm ma túy quốc tế và bọn đầu sỏ buôn lậu đều đang tìm Tham Lang, ngươi có thể nói cho ta biết là vì cái gì hay không?” Sau đó Reid lại bổ sung thêm một câu, “Với lại bọn họ rốt cục tìm là ngươi hay là–” “Không ngờ là mọi việc đã rõ ràng như vậy.” Đẩy ra mái tóc ở phía trước, Lê Khải Liệt để lộ đôi mắt của mình, khẽ nhếch khóe miệng, những chiếc răng nanh xông ra càng rõ ràng hơn so với trước kia, làm cho hắn thoạt nhìn giống một con ma cà rồng, “Bất quá đó chỉ là biệt danh trong quá khứ mà thôi, bọn họ không biết ta là Tham Lang, ta cũng không biết bọn họ muốn cái gì.” Hắn liếm môi, “Trả lời như thế đã vừa lòng chưa?” Đây vốn là một động tác không đứng đắn, bởi vì một chút đặc thù không giống người thường mà càng trở nên quỷ dị. Reid bắt đầu hiểu được vì sao Lê Khải Liệt thất thường. Owen là một người bình thường nhưng năng lực nhận thức của hắn có vẻ rất nhanh, ngoại trừ kinh ngạc thì hắn bắt đầu hối hận những lời đã nói mới vừa rồi. “Liệt, ta không biết hóa ra ngươi là…Wirth biết chưa? Hắn nói như thế nào?” Chịu áp lực bởi vô số cặp mắt của công chúng, yêu một người đồng tính, còn công khai quan hệ, chuẩn bị kết hôn, chuyện này thật sự rất khó làm được nhưng bọn họ đã làm được, chẳng qua hiện tại…. Owen là người biết cách ăn nói, nếu không thì không thể giao thiệp trong làng giải trí như vậy, hiện tại hắn lại cảm thấy vốn từ của mình hoàn toàn cạn kiệt. “Các ngươi tưởng ta vì chuyện này mà mất hứng?” Không ai hiểu được tâm tình hiện tại của hắn, Lê Khải Liệt đặt ly rượu xuống, “Ta trở thành như vậy thì hắn lại càng không rời xa ta, chuyện này ta không hề lo lắng.” Hắn còn nói là rất cao hứng, nhưng trong sự vui sướng này sẽ làm cho người ta cảm thấy có điều gì đó? Tỷ như chán ghét chính mình. Miracle Leo làm sao lại có cảm xúc như vậy, Owen và Reid nhìn bóng dáng của hắn một cách khó hiểu, người như Lê Khải Liệt thật sự rất khó nắm bắt. “Người của ngươi bị chết đã tìm được nguyên nhân hay chưa? Có phải bị thú hoang tấn công hay không?” Lê Khải Liệt chuyển hướng sang Reid. “Đúng vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy kỳ lạ.” Hắn dùng ánh mắt kỳ dị để nhìn Lê Khải Liệt, hắn xác định không phải là Lê Khải Liệt làm, mặc dù hiện tại Lê Khải Liệt thoạt nhìn rất giống kẻ đã gây ra chuyện như vậy, “Cũng may là ngươi không có thời gian để gây án, ta là nhân chứng của ngươi, nói thật ta cũng không muốn chống lại ngươi ngay lúc này.” Hắn ngay lúc này? Lê Khải Liệt hừ cười một tiếng rồi nhún vai. “Giết người có thể là một tên Claudy khác, có lẽ là Josen, nếu hắn chưa chết thì hắn sẽ làm như vậy.” Cho Reid biết một cái tên hiềm nghi, Lê Khải Liệt giải thích nguyên nhân, “Gia tộc Claudy hằng năm đều tiến hành đủ loại thí nghiệm, có những thứ thuốc có thể kích thích gien biến dị của con người, tùy theo thể chất mà biến dị sẽ tiến hóa khác nhau, nhưng những người bình thường bị tiêm thuốc vào mà vẫn có thể giữ được thần trí thì cơ hồ là không có.” “Cơ hồ?” Reid chú ý đến từ này. “Ngươi ắt hẳn đã gặp Wolf.” Những lời này của Lê Khải Liệt chính là đáp án, Wolf không phải trực hệ của Claudy, hắn là một trong những vật thí nghiệm, hơn nữa còn là người duy nhất giữ được thần trí mà bỏ trốn. “Ngay bên dưới lòng đất có rất nhiều gian phòng giam giữ những người như Wolf, nhưng bọn họ có bộ dạng kỳ dị như trong phim điện ảnh, ngươi sẽ không muốn biết đó là cái gì đâu, chúng là những tác phẩm nghệ thuật của gia tộc Claudy, nếu vẫn chưa chết thì có thể dễ dàng bị lợi dụng.” Chậm rãi nói xong, hắn nhếch môi cười. Nhìn thấy Lê Khải Liệt dùng nụ cười như vậy để nói ra những lời này, Reid và Owen đều cảm thấy rùng mình, Owen hiểu biết không nhiều đối với gia tộc Claudy, kỳ thật có rất nhiều chuyện hắn chỉ mơ hồ suy đoán, hiện tại càng không muốn hỏi nhiều. “Chuyện đó và Tham Lang có quan hệ gì?” Cảm thấy Lê Khải Liệt dường như không tính giấu diếm, Reid tiếp tục truy vấn. “Có lẽ có hoặc có lẽ không có, hình như đây là chức trách của ngươi, không bằng ngươi đi điều tra cho rõ, trước tiên ta chỉ có thể nói cho ngươi biết những kẻ muốn tìm Tham Lang đều là những kẻ đã quen biết từ lâu trong quá khứ, ắt hẳn muốn ta giúp bọn họ tìm được cái gì đó.” Định thoát ly chuyện này hoàn toàn, Lê Khải Liệt muốn lợi dụng Reid để đạt được mục đích, “Ngươi muốn tin tức thì ta đã cung cấp, nhưng sau này mặc kệ có chuyện gì cũng đừng đến gây rắc rối cho chúng ta, thế nào, Reid?” Trong nháy mắt liền ập đến một cảm giác bị uy hiếp, Reid đã từng trải qua đủ loại mặt trận, nhưng lại không có cách nào chống lại đôi mắt của Lê Khải Liệt, hiện tại hắn càng không có cách nào để từ chối, “Ngươi nói tiếp đi.” Điều này chứng tỏ hắn đã đáp ứng, mà với thái độ làm người của Reid, chỉ cần hắn đáp ứng thì hắn sẽ làm được. Đây là thủ đoạn của Lê Khải Liệt, ở trước mặt của hắn và Vu Duy Thiển là một chướng ngại vật, và chướng ngại vật đó chính là Reid. “Làm như vậy thật sự không giống như tác phong của ngươi, Liệt, chuyện này nghiêm trọng như vậy hay sao?” Sau khi nghe thấy thì Owen đương nhiên cũng phát hiện được dụng ý của Lê Khải Liệt, “Trước kia ngươi không phải người sợ nguy hiểm, có đôi khi ngươi sẽ nổi lên chủ ý điên cuồng muốn đi hành động, người khác muốn ngăn cản cũng không được.” Owen không xác định đã xảy ra chuyện gì có thể làm cho Lê Khải Liệt thay đổi lớn như vậy, còn Reid thì có quan điểm riêng của hắn, một người có thể thay đổi, có rất nhiều nhân tố có thể khiến người ta thay đổi. “Ngươi có cảm thấy người đem cây đàn vi-ô-lông đi là băng nhóm của Kula Ha hay không? Không ngờ ngươi và Kula Ha có quen biết, Leo, hắn là trùm ma túy nổi tiếng quốc tế.” “Trong những kẻ tìm được ngươi thì Kula Ha là người khó giải quyết nhất, con đường vận chuyển ma túy ở khu vực Afganistan hằng năm đều bị hắn nắm giữ, số tiền kiếm được đều bị hắn dùng để mua vũ khí đạn dược sử dụng cho chiến tranh, không phải dễ dàng đụng vào.” Hiểu rất rõ tình hình, Reid lên tiếng cảnh cáo. …………… P/S: cái này là ngày xưa chơi bời cho đã giờ gánh hậu quả nè
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]