“Vivian lại nguyện ý giúp ta, không cần phải nói thì cũng biết nhất định là vì ngươi.” Lê Khải Liệt nhìn xuống đồng hồ trên điện thoại, đã là ngày hôm sau của buổi hòa nhạc.
“Ngươi có vẻ không quá cao hứng.” Động tác tiến vào phòng tắm của Vu Duy Thiển dừng lại một chút, tìm tòi sự biến hóa trên mặt của Lê Khải Liệt, “So với việc ngươi tự nhờ người quen để giải quyết chuyện này thì để tập đoàn tài chính Bathory ra mặt sẽ nhanh hơn.”
Tuy rằng biết Vu Duy Thiển nói không sai nhưng Lê Khải Liệt cũng không mỉm cười, “Dường như chuyện gì Vivian cũng nguyện ý giúp ngươi.” Hắn đến gần, trên mặt tỏ rõ sự khó chịu.
“Ngươi đang mất hứng cái gì? Hiện tại không phải là lúc giận dỗi vì sĩ diện, ta nhớ rõ ngươi làm việc gì cũng chỉ cần kết quả mà không từ thủ đoạn.” Vu Duy Thiển mở cửa rồi tiến vào phòng tắm, cánh tay vươn ra từ sau lưng kéo hắn vào trong lồng ngực, Lê Khải Liệt kề sát phía sau gáy của hắn, “Chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy ta không phải đang giận dỗi mà là đang ganh tị hay sao!”
“Nàng ở bên ngươi lâu hơn ta rất nhiều.” Cường điệu giọng nói, hắn cắn một ngụm thật mạnh lên bả vai của Vu Duy Thiển, xem như phát tiết tất cả ganh tị của mình.
Khi ở trước mặt hắn, Lê Khải Liệt luôn lấp đầy cảm xúc của mình, mặc kệ là tốt hay xấu. Có đôi khi rất khó đoán được tính tình của người đàn ông này, nếu Vu Duy Thiển xem biểu hiện như vậy là của trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-sac-my-tuy/1311576/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.