Lê Khải Liệt nhìn Vu Duy Thiển đã mất đi phản ứng, hắn bước đến trước mặt đối phương.
“Ngươi nói thêm một cái lý do khác, nói ngươi muốn rời xa ta thử xem, mặc kệ ngươi nói cái gì thì ta đều sẽ làm cho nó biến mất.” Nở nụ cười, hắn nói như vậy đối với Vu Duy Thiển, giống như một tên côn đồ vừa làm chuyện xấu, tựa hồ làm cho Vu Duy Thiển khó xử sẽ khiến hắn cảm thấy hài lòng.
Nhưng Vu Duy Thiển ở mặt ngoài vẫn bình tĩnh thản nhiên, không thể nhìn ra sự nóng nảy đang che giấu ở bên trong, sau khi lặng im chừng vài giây thì hắn mới nhướng cao hàng lông mày, “Ngươi quá tự tin.”
“Đương nhiên, bởi vì ta biết khi đối mặt với ngươi thì một chút do dự cũng không thể có, nếu không ngươi sẽ vứt ta giống như vứt bỏ một con thú cưng.” Không ai có thể nói ra những lời như cách mà Lê Khải Liệt đã hình dung, là thâm tình hay là xảo quyệt, hắn chậm rãi choàng tay lên vai của Vu Duy Thiển, vuốt ve mái tóc của đối phương.
Vu Duy Thiển đẩy tay hắn ra, nắm lấy cổ áo của Lê Khải Liệt chỉ gần trong gang tấc, nhìn vào cặp mắt kia, “Không phải là ngươi đang nói cho ta biết ngươi căn bản không cần ta làm như vậy, ngươi không cần ta bảo vệ, chuyện này là do ta tự cho là đúng, có phải hay không?”
Lê Khải Liệt không nói gì nhưng ánh mắt của hắn rõ ràng đang lộ ra sự chỉ trích.
“Ngươi có biết ta là vì ai hay không? Ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-sac-my-tuy/1311574/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.