Người đại diện của Sharon Swift lúc này mới có khí lực đứng dậy, muốn kéo Sharon Swift ra khỏi người đàn ông với hơi thở vô cùng nguy hiểm ở trước mặt này, nhưng tình hình hiện tại lại làm cho nàng mất đi can đảm để làm như vậy.
“Đừng tùy tiện dùng cái chết để đùa giỡn.” Vu Duy Thiển đứng yên lặng trước cửa sổ, bóng dáng cao ngất, giọng nói tràn ngập uy hiếp giống như đang cười nhạo hành động ngu ngốc của bọn họ, sự khinh miệt của hắn làm cho người ta cảm thấy hắn căn bản không có nhân tính, “Đây không phải là chuyện mà ngươi có thể lấy ra để làm trò đùa.”
Vu Duy Thiển không phải xuất phát từ ghen tị nên mới nói như vậy, vở kịch này làm cho hắn cảm thấy không thú vị, đôi mắt thâm trầm nổi lên gợn sóng màu đen khó chịu, giày da phát lên tiếng vang lạnh lẽo trên mặt đất, hắn trực tiếp đi ra ngoài.
Tầm mắt đi theo Vu Duy Thiển, Lê Khải Liệt xoay tròn con dao hoa quả, giống như đang đùa nghịch với một món trò chơi, vài sợi tóc bướng bỉnh rơi khỏi dây buộc tóc làm nổi bật khuôn mặt dã tính lại tùy tiện của hắn, đôi mắt màu tro lục như bắn ra tia lửa, “Muốn chết? Vậy làm cho triệt để một chút.”
Con dao gọt hoa quả bị phóng xuống đất, mũi dao cắm thẳng vào sàn nhà, Sharon Swift lui ra sau, dường như cô ta có thể cảm nhận được không khí lạnh lẽo toát ra từ lưỡi dao, Lê Khải Liệt đi ra khỏi phòng bệnh, nhìn thấy Vu Duy Thiển đang dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-sac-my-tuy/1311550/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.