Hoàng cung hiện tại đã không còn dáng vẻ uy nghiêm trước đó, khắp nơi đều là những mảng màu u ám. Ta đi bên cạnh Hoàng hậu, lặng lẽ bước tới đại điện Dưỡng Tâm
Xung quanh đều là những quan thần, có người đứng về phía Nghiêm Minh Hạo, số còn lại lại run rẩy sợ hãi bên cạnh Hoàng Đế. Theo tiếng của Chiêu công công, ta chầm chậm nhìn thấy…
Tứ công chúa đang bị trói chặt một bên, gương mặt giàn dụa nước mắt, miệng bị một chiếc khăn bịt chặt không thể phát ra tiếng. Nàng ta nhìn thấy ta cùng Hoàng hậu bước vào trong, ánh mắt liền lộ ra vẻ kinh ngạc cùng sợ hãi
“ Nghiêm Minh Hạo, tên súc sinh nhà ngươi”
Hoàng hậu lúc này không còn là dáng vẻ ôn nhu như trước thay vào đó là một khí thế uy nghiêm ngút trời không thể nào dập tắt. Thập Tam hoàng tử lúc này dùng một miếng khăn trắng, nhẹ nhàng lau đi những vết máu trên thanh kiếm mà hắn đang cầm
“ Nhi thần tham kiến Hoàng hậu nương nương, không biết là tại sao nương nương trốn nhi thần kĩ như vậy, mà hôm nay lại tới đây?”
Hoàng hậu không để ý tới lời mỉa mai kia của Nghiêm Minh Hạo, người ngước lên phía Hoàng đế lúc này đang bị bao nhiêu đao kiếm vây quanh: “ Hoàng thượng”
“ Mẫu hậu còn gọi phụ hoàng bao nhiêu câu nữa, thì tâm ý của phụ hoàng có thể thay đổi hay sao. Người đã quên trước kia phụ hoàng đối xử với người như nào rồi sao?”
Ta đứng ở một bên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-quan-ly-tuyet/3081042/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.