- Đầu mọc trên cổ ta, ta thích quay đâu thì quay đó, việc gì phải xin phép ngươi, ngươi đi theo ta làm gì?
Buồn bực, Tô Nham tự hỏi chính mình quay đầu còn phải hỏi ý người khác sao.
- Ừ nhỉ, đầu là của ngươi mà, không cần phải xin phép ta.
Sắc mặt thiếu nữ hơi mơ màng, dường như đồng tình với câu nói của Tô Nham. Nhưng nhìn vẻ bất thiện của hắn lúc này vội vàng nói.
- Thiếu gia, ta có thể làm nha hoàn cho ngươi không?
Thiếu nữ rụt rè hỏi.
- Ta không cần nha hoàn.
- Nhưng ngươi đã cứu ta, ta phải làm nha hoàn hầu hạ ngươi.
Thiếu nữ rất chân thành.
- Thực tình ta không thích bị người khác hầu hạ.
- Ngươi chưa thử sao biết không thích.
Tô Nham cảm giác trước ngực như muốn nghẹn lại, hắn ra tay giúp đỡ thiếu nữ này chẳng qua vì sự đồng cảm với người cùng cảnh ngộ. Là một người tư tưởng hiện đại, hắn thật đúng không có thói quen để người khác phục vụ mình.
- Không giấu gì ngươi, ta là một siêu cấp đại sắc lang, so với cái tên Đại vương bát kia còn ghê gớm hơn nhiều. Ngươi muốn làm nha hoàn của ta không sợ bị ta ăn hiếp à?
Tô Nham cố bày ra bộ dáng dữ tợn, tự cho là cực kì dọa người trước mặt thiếu nữ.
- Ta không sợ, ngươi là người tốt, ngươi không phải sắc lang. Thiếu gia uy dũng hơn cả Đại vương bát.
- Ngươi sao có thể so sánh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-phap-vu-thien/2198303/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.