A Khờ ngây người như thế suốt ba ngày ba đêm cũng không có rời đi nửa bước. Hắn chờ, chờ đợi tận mắt nhìn thấy quá trình được sinh ra của một con rồng. Nhưng sự chờ đợi của hắn quả thật chẳng được đền đáp chút nào. Ngoài những tiếng nhịp tim đập đều đều minh chúng cho sự sống của một sinh linh sắp được ra đời, quả trứng quả thật chẳng có một chút phản ứng nào. Hắn lại ngốc thêm mấy ngày nữa. Đến ngày thứ chín, hắn trong lòng đã bắt đầu nản.
- Chẳng lẽ cái con rồng cái đó đã lừa ta?
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy buồn bực.
- A Khờ ơi A Khờ, ngươi quả đúng là một thằng ngốc! Ngay cả một con rồng chết rồi cũng có thể lừa được ngươi!
Hắn cảm thán, rồi chán nản đứng dậy. Tiếng xương cốt kêu lên lắc cắc, làm hắn phải duỗi cái lưng mệt mỏi của mình mà ngáp dài. Tính ra, từ cái ngày rơi vào cái hang rồng này đến nay hắn cũng chưa ăn qua một thứ gì. Nhưng lạ một điều là, cơ thể hắn lại rất khoẻ mạnh, giống như là có một luồng sức mạnh nào đó đang cải tạo cơ thể của hắn. Nghĩ đến đó hắn không khỏi cảm thấy ngứa ngáy chân tay, hắn vung ra một quyền nện thẳng lên cái vách tường bằng đá ngay bên cạnh.
Ầm!
Một cái hốc sâu một tấc, vừa bằng cái nắm đấm của A Khờ hằn lên trên vách đá. Hắn không thể tin vào mắt mình mà đưa tay lên dụi dụi liên hồi.
- Đây là vách đá a, từ khi nào nó lại mềm đến như vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nuoi-cua-rong/188353/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.