Chương trước
Chương sau
Buổi sớm ngày hôm sau, A Khờ đang ngủ thì trở mình thức dậy, cảm thấy có vật gì đó mềm mềm nằm ở bên cạnh thì đưa tay lên sờ soạng một lúc:
- Ngươi là Giao nhi vẫn là Nga nhi đây?
Một giọng hờn dỗi thì thầm nói ra:
- Ngươi nghĩ ta là ai đây?
Hắn kinh hãi mà ngồi bật dậy:
- Làm sao lại là ngươi?
- Thế nào, thấy ta thì ngươi không được vui hay sao?
Tân Cách Lệ Na vừa đưa tay lên sờ ngực hắn vừa hôn lên người hắn. Hắn vẫn cố điềm tĩnh mà hỏi ra:
- Ngươi sáng sớm lại đến tìm ta làm gì?
Nàng không có nói lời nào mà đưa miệng hôn lên miệng hắn. Hắn bị nàng chiếm tiện nghi làm sao có thể tha thứ cho nàng được. Hai đầu lưỡi của hai ngươi quấn nhau không rời. Nàng bị hắn một tay sờ nắn lên ngực, một tay mò xuống phía dưới đào nguyên mà động. Môi nàng khẽ mở ra hừ lên một tiếng. Hắn kỳ quái nhìn nàng:
- Nhanh như thế mà ngươi đã tiết thân rồi sao?
- Hừ, còn không phải đêm qua ngươi truyền thứ gì không sạch sẽ lên người của ta sao? Làm ta cả đêm đều ngủ không được, phải đợi hai ả kia thức dậy đi ra ngoài mới dám vào phòng của ngươi đây!
- Không sạch sẽ, ta có thứ gì không sạch sẽ? Là không phải ngươi cũng đem mị cốt tán hòa ở trong dịch vị của ngươi suýt chút nữa hấp hết tinh nguyên của ta rồi sao?
Thấy nàng nhìn hắn không có đáp lại, hắn mới cười rộ lên:
- Ha ha, xem như chúng ta hòa nhau đi!
- Hừ, ta quả nhiên là tính toán không lại ngươi, được rồi, ngươi sau này tính toán như thế nào đây? Ta không thể không nói cho ngươi biết, hiện tại có rất nhiều người muốn tìm đến ngươi rồi đấy! Còn có một người ta nghĩ là ngươi sớm muộn gì cũng gặp được nàng thôi. Ngươi đừng nghĩ là ta quan tâm ngươi, chẳng qua huyết mạch của ngươi chưa lưu lại trên người ta thì ngươi vẫn còn giá trị với ta!
- Thật sao?
Nhìn nụ cười của hắn, nàng vội hừ lên một tiếng mà tránh đi. Hắn liền cười lên một tràng:
- Nếu như mà ta không thể lưu được huyết mạch cho ngươi, ngươi có phải cả đời này sẽ đi theo ta luôn đúng không?
- Hừ, nếu ngươi mà vô dụng như vậy thì ta sẽ giết chết ngươi!
Nàng lườm hắn mà nói ra như vậy, nhưng trong tâm đã bị hắn làm loạn hết cả lên. Lúc này hắn vừa sờ lên người nàng, vừa kinh ngạc hô lên:
- Ồ, cái đuôi của ngươi đâu rồi?
- Ngươi hỏi làm gì? Chẳng phải là ngươi rất ghét nó hay sao?
- Hừ, ta chỉ là tò mò hỏi một chút thôi, nếu ngươi không nói thì thôi vậy!
Hắn thấy nàng có ý lãng tránh nói về chuyện này thì đột nhiên gian trá tách hai chân của nàng ra, rồi đút mạnh hung vật của mình vào bên trong. Hự, nàng bị hắn đâm mạnh mà hừ lên một tiếng. Mắt liếc hắn mắng:
- Ngươi không thể nhẹ hơn một chút được sao?
- Thế nào, ngươi vẫn còn đau à?
Nàng thấy hắn ánh mắt xấu xa cười, liền tức giận kéo cổ hắn xuống cắn mạnh một miếng. Bị nàng cắn đến chảy máu, hắn tức giận đẩy mạnh người tới, làm nàng phải rướn lên, rồi cười:
- Hì hì, máu của ngươi vẫn rất ngon nha!
Hắn lúc này phải vận chân khí mà đem máu cầm lại, miệng hung hăng cắn lên vú nàng mạnh đến độ lưu lại vết răng. Nàng cảm giác cả người lân lân thư sướng, mà ghì chặt hắn không cho rời:
- Hì, ta chỉ cắn ngươi một cái ngươi lại thù dai như vậy sao?
- Ngươi đúng là ma nữ, ta ngày nào cũng bị ngươi uống máu như vậy, thì còn sống được sao?
- Hì hì, nhưng ta rất thích máu của ngươi nha! Ta chỉ uống một chút, chỉ một chút thôi cũng không có chết người được đâu!
- Ngươi còn nói, ta hôm nay không phạt ngươi thì ngươi không biết ta lợi hại a!
Hắn lại hung hăng đem hai bầu vú của nàng vừa cắn vừa mút, làm nàng run lên mà đem tay kẹp càng chặt hơn. Phía bên dưới hắn cũng không phút nào ngơi nghỉ công kích tới, nàng hưng phấn dùng chân kẹp lại ngang hông của hắn. Những thứ âm thanh "lạch bạch, lạch bạch" không ngừng vang lêm trong phòng. Nàng rốt cục bị hắn chinh phục đến ba lần thì mới khiến hắn một lần xuất ra. Nàng nhìn hắn mà cười ngọt:
- Hì, không nghĩ đến làm chuyện này với ngươi làm lại sướng như vậy. Ta sau này sẽ còn tới tìm ngươi nữa. Ngươi nhớ là hãy cẩn thận đấy!
Hắn thấy nàng muốn đi, liền kéo nàng mà đè xuống:
- Ngươi lại đi đâu? Ta còn chưa có làm xong với ngươi, với lại ta còn cần ngươi đến để tăng tiến tu vi đây!
- Ngươi cả hôm qua đến giờ làm hơn chục lần rồi còn chưa thấy đủ hay sao?
Nàng miệng thì trách hắn nhưng thân thể lại cứ hướng vào hắn mà dán chặt.
- Chưa đủ, ngươi còn phải giúp ta tăng tu vi nữa thì mới rời đi được!
- Giúp ngươi, giúp thế nào đây?
Hắn nhìn nàng cười khẩy, rồi lấy trong người ra một viên đá màu lục bích. Nàng vừa nhìn thấy viên đá thì cười:
- Hóa ra tên gian xảo ngươi là vì viên thượng phẩm thần thạch nên mới cứu nàng ta!
- Thì sao? Nàng ta sau này cũng là nữ nhân của ta, ngươi cũng đừng có mà nghĩ đến việc đem nàng đi duy trì cái gì đó huyết mạch chết tiệt chủa ngươi. Nếu để ta biết được chuyện này ta sẽ không khách khí với ngươi đâu!
Nàng bĩu môi, liếc hắn:
- Nam nhân các ngươi đúng là một lũ tham lam. Mà ngươi cứ yên tâm đi, ta hiện tại cũng không có năng lực làm ra chuyện đó nữa đâu!
- Ý ngươi là sao?
Nàng không muốn nhắc đến chuyện này nên lập tức đổi ngay cái chủ để khác:
- Được rồi, ngươi muốn ta giúp ngươi như thế nào đây?
- Ngươi xoay người lại đi!
Nàng không hiểu hắn bắt nàng xoay người lại làm gì, nhưng cũng nghe lời mà làm theo. Hắn đột nhiên từ phía sau ôm lấy eo nàng kèo ngược lại, tay còn vỗ lên mông nàng mà cười:
- Cúi người thấp xuống, nhích cái mông lên cao một chút!
Nàng thấy yêu cầu của hắn hơi chút kỳ quặc nhưng cũng cố ý nhếch người hướng lên trên. Hắn ôm lấy eo nàng, rồi đút mạnh dương v*t đi vào. Nàng thấy thế thì kinh hoảng kêu lên:
- Ngươi muốn làm gì? Ta không phải là thú vật, ngươi đừng có làm bậy!
Nàng tuy là ma tộc, cũng chưa từng trải qua cái loại cảm giác nào nhục nhã như vậy. Hắn đánh mạnh lên mông nàng mà mắng:
- Ngươi nghĩ đi đâu? Cái này trong song tu đại pháp được gọi là cưỡi ngựa xem hoa đó biết không?
- Ngươi còn nói...
- Không, không! Ta nhầm, ta nhầm! Ngươi đừng có giận! Chỉ là tư thế có chút quái dị một chút, nhưng bảo đảm là ngươi sẽ rất thích đấy! Ta không có lừa ngươi đâu nha!
- Hừ, có quỷ mới tin được ngươi!
Mặc dù nàng cảm thấy chuyện này rất không đúng, nhưng vẫn không cách nào kháng cự được hắn. Hắn cười tà một tay giữ lấy eo nàng, một tay bóp chặt viên thượng phẩm thần thạch. Rồi theo công pháp song tu mà vận khởi cho thần khí từ bên trong thu nạp vào trong người, cố gắng đem tầng vách ngăn cuối cùng phá vỡ, đột phá lên thần cấp. Nàng phía bên dưới thì bị cự vật của hắn liên tục đâm vô rút ra liên tục. Không biết là hắn dùng cái loại bí pháp gì, mà cả người nàng đều nóng rực lên, rồi lại như có băng lạnh tan chảy đi ra. Hai loại cảm giác này, kết hợp với cự vật ấm áp của hắn, nàng quả thật thư sướng đến chết đi sống lại. Những tiếng rên rỉ từ trong miệng nàng không kiềm chế được mà phát ra mỗi lúc một lớn. Trong khi đó hắn đang rất tập trung đột phá tu vi, nên mọi cử động đều là làm theo bản năng, còn lòng hắn lúc này thì lại thanh tịnh hơn cả sao ở trên trời.
Cảm nhận thấy màn vách ngăn kia cuối cùng cũng bị thần khí từ bên trong thần thách hấp thu được phá vỡ. Cả người hắn như có vô vàng lũ lượt lực lượng lao đi ầm ầm. Mà đan điền của hắn từ một cái tinh thể rắn chắc đột nhiên vỡ ra, rồi từ từ ngưng tụ lại thành một viên thần thạch giống y hệt như là viên thần thạch trên tay. Hắn kinh hãi khi phát hiện ra như vậy mà thân thể của mình lại cường hãn hơn trước không biết bao nhiêu vạn lần. Thậm chí lúc này hắn có thể tự tin một quyền có thể trực tiếp giết chết tên tam hoàng tử của Hoàng Kim Cự Hổ ngay tức khắc. Nhưng hắn biết đây cũng chỉ là một cái ảo giác tạm thời, chứ tu vi của hắn bây giờ bất quá mới đạt đến thần cấp một sao, lại còn chưa thật sự ổn định. Chính vì vậy hắn rất nhanh liền bình tâm trở lại, tiếp tục lợi dụng cái cơ hội đột phá thần cấp này để minh ngộ ra một tia pháp tắc trong thiên địa. Bình thường tu sĩ mới tiến vào thần cấp, nếu muốn cảm nhận được pháp tắc thiên địa đều rất khó khăn. Nhưng hắn vừa mới tập trung nhập định một lúc, đã nghe có tiếng thanh minh từ nơi nào đó gọi về cho hắn. Hắn nhìn thấy một thân nam tử khí chất phi phàm, một tay là âm dương hỏa, một tay là Ngục Hỏa U Hồn tháp, hiên ngang cưỡi một con thần long phía dưới đi dạo khắp nơi thiên địa. Người này như vậy mà giống hắn như đúc, còn nhìn hắn cười rất vui vẻ. Hắn bất giác kinh hãi mở miệng hỏi ra:
- Ngươi là ai?
Nam tử đó nhìn hắn cười lớn:
- Ha ha ha, ta là ai, ngươi là ai, mà ai chính là ta? Ha ha ha, ngươi hỏi hay lắm, ngươi hỏi hay lắm! Ngươi có biết không, vào ba vạn năm trước, bất kỳ kẻ nào vừa nhìn thấy ta đều khiếp sợ né đi, cũng chưa từng có ai hỏi ta câu hỏi giống như là ngươi vậy!
Nam tử dường như nhớ lại hồi ức xa xăm nào đó, rốt cục nhịn không được mà thở ra:
- Ài, thờ gian đằng đẵng mà như vừa mới hôm qua! Chỉ là một lần phạm phải sai lầm, chọc giận một người không nên chọc, đến cuối cùng ta lại thành ra như thế này! Ngươi có biết ta là ai không?
Bị nam tử trước mặt đột nhiên hỏi ngược lại, hắn chỉ có thể đứng trân trân mà nhìn, không biết phải trả lời nam tử đó như thế nào! Nhưng chỉ nghe nam tử đó thét dài một tiếng, hình ảnh ngay lập tức bị méo mó mà xóa đi. Rồi một tiếng âm thanh hắn từng có một lần nghe đến, giải đáp thắc mắc ở trong lòng của hắn:
- Con trai, ngươi năm xưa chính là hỏa thần, vì ta quản giáo không nghiêm nên đã để ngươi đi ra ngoài gây họa khắp nơi. Thậm chí còn để cho ngươi chọc giận người mà ngươi không nên chọc, khiến cho ta chỉ có thể dùng bí thuật đem ngươi phong ấn ở bên trong cái thế giới châu này. Chỉ có khi nào ngươi đột phá được đến giới chủ, chưởng khống được toàn bộ giới châu này, ngươi mới có cơ hội trở về thần giới, trở về để đoàn tụ với ta và mẹ ngươi. Ngươi yên tâm, nữ nhân đó năm xưa cũng đã bị ta đánh cho trọng thương. Hiện tại nàng ta còn không dám đến tìm ngươi phiền toái đâu. Nhưng mà ngươi cũng chớ có tự mãn như là trước kia nữa, hãy cố mà sửa đổi bản tâm lại đi! Hạo Nam, nhi tử của ta!
Âm thanh đó cuối cùng lại biến mất thêm lần nữa. A Khờ cảm nhận trong đầu mình lập tức nhiều thêm một cái tin tức. Hắn biết cái tin tức này chính là thuật pháp trước đây của hỏa thần lưu lại, lần này là nhờ hắn đột phá thần cấp mới mở ra được.
- Hỏa thần chiến giáp, tăng phúc trăm lần!
Hắn miệng vừa lẩm nhậm vừa hưng phấn mà hài lòng. Hắn không quan tâm đến việc mình có phải là hỏa thần hay không phải là hỏa thần. Hắn chỉ cần biết mình thực lực càng mạnh, thì kẻ thù của mình sẽ càng không dám khinh thị mình. Còn chuyện có trở về thần giới được hay là không, hắn cũng không muốn nghĩ tới lúc này. Cảm nhân được một luồng chất lỏng bao trùm lấy đầu cự vật của hắn, rồi có thứ gì đó thít chặt nó lại. Hắn mới giật mình nhớ ra là mình còn đang cưỡi nữ nhân ma tộc bên dưới. Hắn biết là nàng vừa mới tiết thân xong, mới cười khặc khặc đánh lên mông nàng mấy cái:
- Nữ nhân hư hỏng, ta còn chưa ra ngươi đã ra rồi sao? Không được, ngươi hôm nay còn không thỏa mãn ta, thì cứ xác định là khỏi rời giường luôn đi!
Nàng bị hắn hung hăng đem eo nhỏ kéo lại phía sau, còn cự vật của hắn thì cứ liên tục đánh tới. Lần này khí thế của hắn còn muốn mạnh bạo hơn là so với lần trước. Nàng kêu lên đầy sợ hãi:
- A a... tha... tha cho... tha cho ta... a a...
Âm thanh phành phạch, phành phạch của da thịt chạm nhau. Đến cuối cùng khi nàng bị hắn làm cho lần thứ mười một tiết thân, mà hắn cũng xuất ra liên tục ba lần mới chịu dừng lại. Nàng có nghĩ cũng không nghĩ đến hắn vừa đột phá tu vi xong liền lợi hại như vậy. Cả người nàng xụi lơ mà nằm bệt xuống giường, còn hắn thì như hổ báo đem nàng ôm vào trong ngực. Nàng còn sợ hắn lại chiến tiếp, nên vội ôm chặt hắn mà năn nỉ:
- Tướng công... chàng... chàng tha cho ta có được không?
Hắn gian trá phà hơi vào tai nàng nói nhỏ:
- Ngươi vừa rồi mới gọi ta là gì?
- Tướng... tướng công... lẽ nào... lẽ nào ngươi không thích sao?
Hắn lần nữa đem nàng đè xuống, ánh mắt chăm chăm mà nhìn nàng:
- Bây giờ có phải là đã phục ta rồi hay không?
Nàng thật sự rất sợ hắn lại tiếp tục thêm lần nữa nên liền gật đầu lia lịa. Hắn càng được thể mà hỏi tới:
- Vậy ngươi có sợ ta hay là không?
Nàng vẫn gật đầu.
- Thế ngươi sau này còn dám giết ta nữa không?
Hắn thấy nàng lại gật, rồi như sợ cái gì liền lắc đầu. Hắn làm bộ như không thấy vừa ngắt lấy vú nàng, vừa chằm chằm trừng lớn:
- Thế nào?
Nàng sợ quá, ấp úng nói ra:
- Ta... ta sẽ không... sẽ không hại ngươi nữa đâu... ta... ta sau này sẽ nghe lời người, tuyệt đối nghe lời ngươi!
- Thật không?
- Thật!
Nàng gật đầu chắc chắn khẳng định. Hắn liền nhếch miệng lên cười:
- Vậy bây giờ ta muốn ngươi chết, ngươi cũng đi chết hay sao?
- Ta...
Nàng bị hắn dọa đến sợ hết hồn. Nhưng khi nhìn nụ cười tà dị của hắn liền biết là hắn đang dọa nàng, nên tức giận đánh lên ngực hắn. Hắn cười ha hả rồi đem nàng ôm chặt, miệng tham lam mút lên môi nàng một lúc, lại vuốt ve nàng mà hỏi:
- Cuối cùng ta hỏi nàng một vấn đề nữa, cái đuôi của nàng làm sao lại biến mất rồi?
Nàng còn tưởng hắn là hỏi cái chuyện gì nghiêm túc, nhưng vừa nghe hắn lại hỏi đến chuyện cái đuôi sắc mặt nàng liền trở nên vô cùng khó coi. Nàng vừa đánh hắn vừa mắng:
- Còn không phải là tại ngươi hay sao?
Nàng nói xong liền xoay ngươi chuồn mất. Hắn nhìn nơi giường còn lưu lại dấu vết của hai người, miệng liền cong lên mà cười:
- Còn nói là tới dụ dỗ ta sao? Còn không bằng bị ta thu phục đi! Hà hà, ta quả nhiên là rất lợi hại a! Đến ta cũng còn cảm thấy phục ta nữa là!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.