A Khờ không đem những lời nói đó của Lý Mạnh để ở trong lòng, hắn âm thầm mà truyền âm cho Quỷ Vô Ảnh:
- Vô Ảnh, ngươi có nắm chắc là sẽ bắt được người này đi luyện hồn hay không?
- Chủ nhân, chuyện này quá khó! Hắn ta dù sao cũng là đế cấp năm sao, thuộc hạ có thể đánh hắn trọng thương, nhưng muốn giết hắn hoặc đem đi luyện hồn thì không có khả năng, trừ phi trong lúc hắn không đề phòng mà đánh lén thì mặc may ra.
- Vậy sao?
A Khờ có chút trầm tư mà suy nghĩ, đột nhiên mắt hắn lóe tinh quang, miệng nhếch lên cười khẽ:
- Được rồi, Lý gia các ngươi và ta đều không có thù oán gì quá lớn! Nói chung cũng là một cái hiểu nhầm, vậy đi, nữ nhân này ta không tính toán nữa, ngươi có thể đem ả trở về rồi!
Trận pháp đã được giải khai, Lý Mạnh không khỏi kinh ngạc nhìn Lý Thiên Hương đang nằm gục trong tay Lý Hổ bước tới gần. Lão cảm thấy người thanh niên này trở mặt như trở tay, nên cẩn thận đem thần thức dò xét lên hai người Lý Hổ và Lý Thiên Hương. Thấy bọn họ trên người không có cấm chế, cũng không có vấn đề gì nghiêm trọng thì mới thở ra một hơi.
- Thuộc hạ bất tài, đã không thể bảo vệ được cho tiểu thư!
Lý Hổ khom người mà đứng trước mặt Lý Mạnh hành lễ. Lý Mạnh liếc mắt đảo qua người Lý Hổ thêm một lần nữa, vẫn không thấy có gì khác thường lão mới an tâm mà gật đầu:
- Không có việc gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nuoi-cua-rong/1469978/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.