Nhận lấy linh thạch, khẽ đảo qua một chút, lão bản Lệ Thú tràng cười tươi như hoa nở:
- Đủ a, tuyệt đối đủ a!
Lão nói xong liền đem linh thạch đem cất vào trong người như sợ hắn đổi ý mà lấy lại, miệng thì vẫn cười rất tươi nói với đám hạ nhân trong nhà:
- Người đâu, mau đi thông báo xuống dưới, Lệ Thú tràng hôm nay đóng cửa, tạm thời không tiếp khách. Mọi giao dịch sẽ bắt đầu vào ngày mai!
Nghe có tiếng người bên ngoài la ó, lão vẫn tươi cười mà dẫn theo A Khờ đi vào bên trong. Với lão, một đám người ở bên ngoài còn không đáng giá bằng một phần mười số linh thạch ở trong tay. Lão là người làm ăn, với lão chỉ có lợi ích là trường tồn. Lão tự mình bày biện ra một cái bàn trà nhỏ, rồi cẩn thận đem trà rót vào trong chén đưa qua cho A Khờ:
- Tiểu huynh đệ, đây là linh trà năm nghìn năm ta cho người hái từ trên đỉnh Tuyết Sơn đem về. Loại trà này uống vào một chén thì tinh khí dồi dào, uống thêm một chén nữa thì thần sắc sảng khoái. Uống đến chén thứ ba có thể nói là vô ưu vô lo, tĩnh tâm nhập định. Bởi vì vậy, cho nên người ta mới gọi trà này là Tĩnh Tâm, mà có nơi còn đặt cho nó cái tên là Tĩnh Tâm Tam Khúc. Không biết vị tiểu huynh đệ này đã từng nghe qua cái danh tự này hay chưa?
Lão vừa nhìn hắn vừa ngồi thưởng thức linh trà rất chậm rãi. Mấy chuyện này A Khờ đều không biết, hắn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nuoi-cua-rong/1469972/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.