Con rết hình tượng tuy có chút khổng lồ, nhưng thực lực của chỉ có thể so với một con tứ giai ma thú đại viên mãn. A Khờ đương nhiên lúc này hưng phấn rất nhiều, muốn dùng nó để luyện tay luyện chân một chút. Hắn không đợi cho Tố Tố kịp lên tiếng nhắc nhở, cả thân hình của hắn đã lao nhanh về phía trước. Con rết khổng lồ thấy có kẻ địch tấn công, miệng liền kêu ré lên đầy giận dữ. Cái miệng của nó vậy mà phun ra một đám lửa lớn. A Khờ giật mình vội xoay người tránh đi. Hắn chật vật đứng dậy, rồi tức giận nhổ ra một bãi nước bọt:
- Con bà nó, lão tử thiếu chút nữa là bị ngươi đốt cháy xém lông mày rồi!
Hắn không để cho con rết kịp tiến lên, quyền phong đã đánh ra như vũ bão. Cả bầu trời rộp trong ánh quyền tạo thành một cái kỳ tượng vô cùng đẹp mắt. Đây là tuyệt kỹ mà hắn tự sáng tạo ra, vô ảnh quyền. Bị đánh đến không kịp tránh né, con rết khổng lồ đau đớn mà kêu lên không ngừng. A Khờ nhanh chân nhảy lên trên thân mình khổng lồ của nó, bám chặt lên lưng nó, quyền nhắm ngay đỉnh đầu của nó mà nện xuống.
Ầm! Ầm! Ầm!
Những thứ âm thanh như muốn chấn vỡ không gian làm cho lớp giáp chắc chắn bên ngoài của con rết bị vô số vết rạn. Con rết cuối cùng chịu đựng không nổi mà nằm gục xuống, hóa thành vô số đốm lửa chạy bay đi. A Khờ trợn trừng mắt để nhìn theo, nhưng ngay sau đó mặt đất lại liên tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nuoi-cua-rong/1469943/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.