Bạch Tố Tố bị A Khờ nhìn đến tâm liền muốn hỏng:
- Ngươi... ngươi mau thả tỷ tỷ ta ra! Ta... ta có thể thay tỷ ấy làm nô lệ cho ngươi!
A Khờ nhìn nàng, ánh mắt hiếu kỳ gõ gõ lên lớp dịch kén bên ngoài.
- Thanh Y, ngươi vừa rồi là dùng cái gì mà tạo thành cái kén này?
Lục Thanh Y nghe hắn gọi đến ánh mắt không chút giấu giếm nói ra:
- Thưa chủ nhân, đây là pháp bảo thiên chu giới do nô tì giết một con nhện thiên chu cấp bảy mà thu được. Nếu như chủ nhân ưa thích như vậy thuộc hạ có thể đem nó giao lại cho người!
A Khờ nghĩ đến cái thứ dịch thể đó được nuôi dưỡng bên trong bụng của nàng rồi sau lại đem giao ra cho hắn. Tuy nói nó là đồ tốt nhưng hắn vừa nghĩ đến một cảnh như vậy thì bất giác đánh cái rùng mình mà xua tay nói:
- Thôi thôi, sau này dù sao ngươi cũng đi theo ta, ta dùng hay ngươi dùng thì có gì khác nhau. Ngươi cứ để đó mà tự dùng lấy đi!
Hắn hơi ngưng lại nhìn ánh mắt đầy lo lắng và phức tạp của bạch xà, miệng hắn cố gắng nở ra một nụ cười mà hắn tự cho là thân thiện nhất. Nhưng bạch xà càng nhìn tâm thần càng thêm hoảng sợ: "Ta nghe nói nhân loại rất thích ăn thịt rắn, không phải là hắn muốn ăn ta đấy chứ? Thù của cha mẹ ta còn chưa có trả xong, không thể cứ chết như vậy được". Nàng cắn răng khẽ kêu lên:
- Công tử, ngươi có thể đừng ăn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nuoi-cua-rong/1469931/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.