Trời mưa lất phất rơi ngoài mái hiên, A Khờ run rẩy giật mình tỉnh giấc mơ say. Cái bụng của hắn đang đói đến cồn cào, cơn mưa lại càng thêm lạnh buốt. Vậy mà trên thân hắn mồ hôi tuôn đầy như mưa xối. Hắn ngơ ngác nhìn mái ngói dột nát để cho nước mưa chảy vào, lại nghĩ đến những gì mà hắn vừa nằm thấy qua. Bộ quần áo rách nát trên người làm hắn như bừng tỉnh:
- Lẽ nào chỉ là một giấc mơ xuân thôi sao?
Hắn thơ thẫn hồi lâu nhìn cái bớt đỏ trên mặt qua hình chiếu nghiêng ngả dưới vũng nước mưa. Cái bớt ấy đã theo hắn hơn hai mươi năm qua, nó còn ở đấy thì hắn làm sao không nhận ra mình vừa mới mơ xong. Nhưng giấc mơ ấy làm sao mà thực quá đỗi, hắn ước gì mình mãi không cần tỉnh dậy nữa. Tiếng bước chân vội vã của một ai đó đang đi vào bên trong miếu. A Khờ như nhớ ra là mình vừa mơ thấy một giấc mơ tương tự như vậy. Hắn ngồi dưới pho tượng thần đổ nát mà run như cầy sấy.
- Không phải... không phải là mọi chuyện sẽ tiếp diễn như trong giấc mơ đấy chứ?
Hắn hưng phần nghĩ thầm trong bụng. Hắn ước gì mình ngay lập tức nhào ra để mà cho người ta đâm lên một nhát, sau đó lại xuyên qua đến trong thế giới giấc mơ của mình. Nhưng thứ hắn thấy đâu phải là như vậy? Một gã nam nhân toàn thân bịt kín đồ đen, trên vai vác một cái tấm chăn nệm cuộn tròn như một đòn bánh tét khổng lồ. A Khờ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nuoi-cua-rong/1469921/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.