Tiêu Lăng đang giả vờ ngủ lúc này cũng phải bất đắc dĩ mà đứng dậy nhìn đám người ở trước mặt. Nàng vốn là được báo em dùng một cái truyền tống trận ở trong mật điện bí mật truyền tống đi ra bên ngoài. Nào ngờ đoạn đường đi còn chưa được bao xa thì phía trước đã có một đám nam nhân cưỡi phi thú kỳ dị chặn ở trước mặt. Đám phi thú này sở dĩ gọi chúng là kỳ dị, bởi vì thân hình của chúng đều giống như đám xác chết của vùng đầm lầy tử vong. Nhưng mà đám người cưỡi chúng lại đều là người sống. Bọn họ mặc phục trang màu đen, che kín hết phần đầu. Ngay cả khuôn mặt cũng đeo thêm mặt nạ mà che khuất đi, chỉ chừa lại hai con mắt đỏ như hai đốm lửa nhìn đến hai người. Tiêu Lăng sợ hãi nép ở bên người A Khờ, miệng lắp bắp nói:
- Vong linh ma pháp sư!
Đối với A Khờ mà nói, mấy thứ vong linh ma pháp sư này không có gì quái lạ. Trong ký ức truyền thừa của Huyết Long hắn đã có nghe nhắc qua. Chỉ là, đám người này vốn dĩ sau thần - ma đại chiến đã bị xóa sổ hầu như là tuyệt tích trên đại lục này, vậy mà bọn họ lại xuất hiện ở chỗ này?
- Các ngươi là ai? Tại sao lại xâm phạm vào bên trong lãnh thổ của chúng ta?
Một giọng nói ồm ồm như u hồn của một người nào đó trong số đám vong linh ma pháp sư này nói vọng ra. Rồi một giọng nói của nữ nhân khác chen vào:
- Những kẻ xâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nuoi-cua-rong/1469903/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.