Sự xuất hiện của một hoàng kim thánh kỵ sĩ làm cho nhóm người A Khờ có chút bất an. Nhưng ngược lại thì đám binh sĩ coi thành lại rất hưng phấn. Duy chỉ có tên đầu lĩnh thủ vệ quân là không vui không buồn đứng ở một bên.
A Khờ lúc này lại không muốn vì chút việc nhỏ mà động đến hòa khí hai bên, nên hắn mới bước ra nhún nhường nói:
- Vị công tử này xưng hô thế nào? Tại hạ là Hạo Nam, người thôn dã đang cùng vợ con và vài người hầu xuống núi lịch lãm một chút kiến thức nhân gian. Chỗ lúc nãy là do tên cận vệ của ta lỗ mãng nên gây ra chuyện không mong muốn, nếu như công tử có thể bỏ qua chuyện này thì tại hạ xin mạn phép được hiếu kính một ít đồ vật thôn dã lên cho công tử nguôi giận.
Hắn chậm rãi lấy ra trong người một cái túi không gian đựng đồ cẩn thận đem đến trước mặt tên hoàng kim thánh kỵ sĩ trẻ tuổi. Nhưng hắn chỉ khẽ liếc mắt nhìn qua liền khinh khỉnh cười:
- Ngươi cho rằng người của Lý gia chúng ta sẽ vì một chút tài vật này mà bỏ qua cho ngươi dễ dàng như vậy hay sao?
A Khờ thấy hắn nói chuyện không chút khách sáo như vậy trong lòng lấy làm khó chịu, nhưng miệng lại cười rất tươi mà nói rằng:
- Vị công tử này thật khéo biết nói đùa, tài vật là vật ngoài thân. Còn danh dự và mặt mũi của Lý gia đương nhiên là quan trọng hơn mấy thứ đơn bạc này. Chẳng qua là, tại hạ đường sá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nuoi-cua-rong/1469888/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.