Thấy hắn nhìn mình có chút nhiều, nàng hơi cáu gắt nói:
- Ngươi lại nghĩ cái gì xấu ở trong đầu rồi phải không?
Hắn nhếch miệng cười:
- Chậc chậc, ta không biết ngươi vẫn là long mẫu hay là tỷ tỷ của nó đây?
Nàng nghe hắn hỏi đến liền đánh thốt ở trong lòng, nhưng ngay lập tức mặt không đỏ, tim không run mà cười với hắn:
- Thế nào, tên sắc lang nhà ngươi không phải là đang đánh chủ ý lên người ta đấy chứ?
Nàng cố ý chớp chớp mắt nhìn đến làm cho hắn có chút muốn nổi gai óc:
- Phi, phi, phi! Cái miệng của ngươi thật thúi quá đi! Ta mà ngươi cũng có thể so sánh với mấy cái tên lang cẩu háo sắc đó được hay sao?
Nghe cái giọng thô lỗ của hắn nàng không những không giận mà còn phá lên cười rất là vui vẻ:
- Ha ha, ta thấy giống, rất giống nha!
Hắn biết bây giờ nói lý với nàng cũng không có ích gì, chỉ có thể chờ cho Tiểu Long lớn thêm chút nữa thì tìm hiểu cũng không muộn. Nàng nhìn thấy hắn đưa ý thức rời đi, tay khẽ đập nhẹ lên ngực mà thở phào nhẹ nhõm:
- Xem chừng hắn đã bắt đầu nghi ngờ thân phận của ta rồi, phải sớm ngày tìm cách tách khỏi hắn mới được. Đáng tiếc là Tiểu Long hãy còn nhỏ, chưa thể giúp ta trả thù được. Hắn là hy vọng của ta, ta tạm thời chưa thể tách ra được. Ta đã đợi ba nghìn năm rồi đợi thêm mấy chục năm nữa có là gì. Lần sau chỉ cần cẩn thận là được!
Những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nuoi-cua-rong/1469873/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.