Trung niên phụ nhân ra sát chiêu quả nhiên sắc bén, xuất thủ thì thiên địa biến sắc theo. Không gian bên cạnh Sở Nam lập tức bị đong lai, chỗ đó trật tự liên hệ cực cao dung vào năng lượng cuồn cuộn đánh hướng Sở Nam.
Sở Nam không né tránh, đỡ một kích kia, người không run rẩy, mặt không biến đổi. Sở Nam thấy vậy định nhào tới, muốn sóng vai đứng với Sở Nam, ngăn cản trung niên phụ nhân.
Sở Nam truyền âm nói:
- Mộng nhi, giao cho ta, để ta làm.
Mộng nhi tuyệt đối tin tưởng Sở Nam, lập tức ngừng hành động, mắt đầy nhu tình nhìn hắn. Lúc trước Mộng nhi vì không liên lụy Sở Nam mà rời khỏi hắn, nhiều năm qua tình cảm trong lòng đậm đến khắc trong linh hồn.
Trung niên phụ nhân hoàn toàn biến sắc mặt, thực lực của nàng không thấp, cách trụ chi cảnh chỉ có một bước, không phải loại ở ngoài cửa trụ chi cảnh một bước xa mà là đã mở cửa, chỉ cần bước vào trong. Chính vì vậy nên trung niên phụ nhân cực kỳ tin tưởng vào công kích của mình, cho dù không thể đánh Sở Nam trọng thương cũng khiến hắn khó khăn.
Ai ngờ cuối cùng chính trung niên phụ nhân mới là người chật vật.
Sở Nam không sợ hãi làm trung niên phụ nhân kinh ngạc xen lẫn tức giận. Lại nhìn Sở Nam và Mộng nhi truyền âm, lòng trung niên phụ nhân càng tức giận hơn.
Trung niên phụ nhân nói:
- Đây là ngươi tự tìm!
Trung niên phụ nhân dứt lời khí tức bắt đầu rút lui, chỉ là trong phút chốc đã thối lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448778/chuong-2150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.