Lại qua một tháng, Sở Nam lại lấy một tinh thần. Đợi khi Sở Nam hoàntoàn luyện hóa tinh thần này xong thì Tiểu Nữ Hài Nhi thế giới trongngười đột nhiên mở hai mắt ra.
Sở Nam luyện hóa xong tinh thầnthứ mười ba thì Tiểu Nữ Hài Nhi không chút báo trước tỉnh lại, tựa nhưmột đêm xuân phong đến,, thiên thụ vạn thụ lê hoa nở. Thế giới trongngười cùng vang tiếng gầm rống, Sở Nam lập tức cảm giác được. Động tâmniệm, thân hình ngưng tụ, đứng trước mặt Tiểu Nữ Hài Nhi.
- Ngươi tỉnh rồi?
Tiểu Nữ Hài Nhi gật đầu. Sở Nam nhướng mày, Tiểu Nữ Hài Nhi trước mắt không giống như hắn tưởng tượng.
Tiểu Nữ Hài Nhi nhìn chằm chằm Sở Nam, nhìn ra hắn nghi hoặc nói:
- Hiện tại chỉ là trạng thái tuổi nhỏ của ta.
- Đa tạ ngươi nhiều lần xuất thủ cứu giúp.
- Chỉ là có qua có lại. Ngươi chưa từng cứu ta, vậy ta muốn cứu ngươi cũng không có cách.
Không đợi Sở Nam nói chuyện, Tiểu Nữ Hài Nhi dùng giọng điệu lạnh nhạt hỏi:
- Hắn chết rồi, đúng không?
Sở Nam biết 'hắn' mà Tiểu Nữ Hài Nhi nói là chỉ ai, vẻ mặt bi thương gậtđầu. Hai người thật lâu không nói chuyện, Sở Nam muốn biết Tiểu Nữ HàiNhi và Thủy Tinh Quan tiền bối rốt cuộc là quan hệ gì, giữa hai ngườibọn họ thật là quái. Nhưng Tiểu Nữ Hài Nhi chưa nói, Sở Nam không tiệnhỏi.
Qua một lúc, Tiểu Nữ Hài Nhi lấy ra một cái thô nhãn cực kỳ bóng loáng, tập trung nhìn có vô số vật như thủy tinh.
Tiểu Nữ Hài Nhi nói:
- Ta sắp đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448760/chuong-2131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.